"Anh nói bây giờ muốn đến chỗ em để gặp em? Gặp nhau thì anh muốn nói gì?" Trâu Niệm bị lời nói của anh làm cho sửng sốt, cô kinh ngạc đứng ở cửa biệt thự. Mặc dù anh chỉ nói đơn giản là muốn gặp nhau, nhưng cô và anh có thể tuỳ tiện gặp nhau trước mặt mẹ cô sao? Hơn nữa trời cũng đã tối rồi.
“Anh nóng lòng lắm rồi.” Anh nói.
Trâu Niệm im lặng một lát, liếc nhìn Hướng Dương đang nhìn chằm chằm vào cô cách đó vài bước. Sau đó Trâu Niệm cầm điện thoại di động chạy ra ngoài biệt thự để nghe, cô dựa vào gốc cây nói: "Anh gấp gáp cái gì? Không phải đã nói sẽ thực hiện từng bước một sao."
“Chị biết, em đang thì thầm đấy!” Hướng Dương trợn mắt nhìn cô, sau đó xoay người đi vào biệt thự.
Nguyễn Duật Nghiêu hơi sững sờ, nói thẳng: “Anh nóng lòng muốn ngủ cùng em, sống cùng em. Cho dù làm gì thì anh cũng muốn làm cùng nhau. Anh 36 tuổi mới gặp được em, đã cảm thấy rất muộn rồi, lẽ nào anh phải đợi đến 37 tuổi, chúng ta mới thực sự có thể ở bên nhau sao? Em đã nói với mẹ em rằng anh đã ly hôn, vậy thì anh có phải cũng nên đến đó một lần để thử xem cách cư xử của mẹ em và quan sát xem bác gái nghĩ gì về anh hay không?”
"Sao có thể thử chứ?" Trâu Niệm đơn phương sợ hãi, nhưng anh dường như không sợ.
Mê Truyện Dịch
“Anh đi làm chuyện công, mẹ em có ý kiến gì không?” Anh bình tĩnh hỏi.
Trâu Niệm lắc đầu: "Sẽ không, dù sao thì anh cũng là lãnh đạo của em."
“Vậy được, bây giờ anh qua. Hai mươi phút là đến." Nguyễn Duật Nghiêu nói rồi cúp máy.
Thực ra Trâu Niệm không thể cản được anh mỗi lần anh đưa ra quyết định như vậy. Điều này cũng chứng tỏ Trâu Niệm luôn tin tưởng anh, tin tưởng anh làm mọi việc đều có chừng mực, sẽ không phạm sai. Lần này cũng giống như vậy, Trâu Niệm tin rằng anh đến sẽ có chừng mực, trong lòng anh có sự chắc chắn, cô cũng yên tâm. Chỉ cần không có chuyện gì xấu xảy ra, Trâu Niệm vẫn hy vọng Nguyễn Duật Nghiêu sẽ nói chuyện với mẹ cô nhiều hơn. Anh là người chồng mà cô nhận định, mẹ thì mãi mãi là mẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2931.html.]
Trâu Niệm cầm điện thoại, cúi đầu đi vào biệt thự.
Chị dâu Bạc Mẫn của anh từng đến gặp cô, qua lời nói có thể thấy rằng chị dâu của anh không biết gì về việc cô ly hôn với Tô Chính Đông. Nếu biết thì sẽ không nói đến khả năng này, bởi vì một khi Bạc Mẫn biết, thì Bạc Mẫn sẽ không đến gặp cô để nói chuyện này, cô ấy sẽ im lặng chờ nhà họ Nguyễn lên tiếng bày tỏ lập trường về cách giải quyết.
Trâu Niệm cũng biết hiện tại nhà họ Nguyễn chỉ có Bạc Mẫn và anh cả biết chuyện này.
Cô có chút ôm tâm lý may mắn, đại ca và chị dâu biết chuyện cũng không làm ầm ĩ, chỉ nhận định trưởng bối nhà họ Nguyễn không thể tiếp nhận, cho nên, nếu sau này người lớn của nhà họ Nguyễn biết chuyện này, thì có phải chỉ là trở ngại về thể diện mà khó chấp nhận không hay là cũng không phải là không thể chấp nhận, mà sẽ dần dần chấp nhận?
…
Nhà họ Nguyễn, cả nhà đều đông đủ.
Nguyễn Duật Nghiêu ăn tối xong lên lầu, chưa đầy một giờ sau, người nhà đã nhìn thấy Nguyễn Duật Nghiêu mặc áo khoác vội vã xuống lầu.
"Vừa ăn cơm xong, không nghỉ ngơi mà làm gì vậy?" Tiêu Ngọc Hoa ngồi ở trên sô pha quay đầu hỏi con trai.
Nguyễn Duật Nghiêu quay đầu, nói: “Con ra ngoài một lát, con có việc.”
“Nhìn con xem, bận rộn cả ngày.” Tiêu Ngọc Hoa đứng dậy, đi đến trước mặt con trai, chỉ vào cúc áo khoác của con trai rồi nói: “Cài vào đi, bên ngoài trời bắt đầu lạnh rồi. Duật Nghiêu, năm nay con 36 tuổi rồi, con phải biết chú ý đến sức khỏe của mình, đừng lúc nào cũng bận rộn như bán mạng như vậy, hơn nữa, mẹ cũng không thể ngày nào cũng dặn dò con như vậy.