Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 291:3
Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:52:47
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên bàn ăn, nếu mẹ Trâu nói đến, Hướng Dương sẽ bày tỏ ấn tượng của mình về Nguyễn Duật Nghiêu một cách thực tế và không khoa trương, nói rằng Nguyễn Duật Nghiêu tuổi cao như vậy mà chưa kết hôn, thà không có còn hơi chọn bừa một người phụ nữ, lại không có tai tiếng gì về chuyện bạn gái, Nguyễn Duật Nghiêu sẽ được khen ngợi đến mức gần như hiếm có trên đời! Nếu mẹ Trâu không tiếp lời, Hướng Dương sẽ vẫn tiếp tục nói chuyện với Trâu Niệm, dù sao mẹ Trâu cũng có thể nghe thấy.
Hôm nay tan sở về nhà, Trâu Niệm đưa chứng nhận ly hôn cho mẹ xem.
Mẹ Trâu nhìn thấy liền thở dài, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Bà thở dài vì không muốn con gái mình ly hôn, quan niệm của thế hệ trước là có thể bỏ qua liền bỏ qua, không cần ly hôn, phụ nữ ly hôn sẽ khó tìm được người mới. Đặc biệt bà ấy cho rằng Trâu Niệm con gái mình còn rất nhỏ, mới 23 tuổi, ly hôn lại tìm người bao nhiêu tuổi? Loại người ở tuổi ba mươi không có tiền mua nhà? Mẹ Trâu là người đầu tiên phản đối, như vậy đối với con gái bà là quá bất công! Tuy nhiên, nếu cô đang tìm một chàng trai trẻ ở độ tuổi hai mươi kết hôn lần đầu tiên, người nhà anh ta chịu đứa con gái của bà hay không? Dù sao thì cô cũng đã ly hôn! Dù mẹ Trâu có nghĩ thế nào đi nữa, bà cũng cảm thấy con gái mình sẽ không thể tìm được bạn đời phù hợp sau khi ly hôn.
Mê Truyện Dịch
Thở dài một cái, mẹ Trâu lại thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng xong việc, dù muốn dù không thì nhất định phải có kết quả rõ ràng, điều này giúp bà ấy khỏi phải bận tậm mỗi khi thức dậy hay đi ngủ nữa.
Lúc con gái chưa ly hôn, mẹ Trâu đã nói với con gái rằng Tô Chính Đông rất tốt, bây giờ con gái bà đã ly hôn thì không thể cứu vãn được nữa, mẹ Trâu trong lòng thừa nhận Tô Chính Đông quả thực còn chưa thành thục, hành động và lời nói của anh ta đôi khi rất tổn thương người khác, tính tình so với con gái còn tồi tệ hơn, nói tóm lại, chính là còn tính tình thiếu gia nóng nảy chưa giấu đi được…
Sau bữa tối, Trâu Niệm và Hướng Dương mặc bộ quần áo ở nhà đơn giản đi dạo và trò chuyện.
Đang đi, điện thoại di động của Trâu Niệm vang lên.
“Là Trác Đằng.” Trâu Niệm cúi đầu nói, liếc nhìn Hướng Dương, sau đó Trâu Niệm nhấc máy: “Xin chào?”
“Em có ở nhà không?” Trác Đằng hỏi.
Trâu Niệm sửng sốt một chút, liền gật đầu: "Em ở nhà, anh có chuyện gì à?"
"Được, anh đi tìm em, anh muốn đích thân hỏi em một chuyện." Nói xong liền cúp máy.
Trâu Niệm cầm điện thoại sửng sốt, nhìn cuộc gọi đã bị ngắt, Trác Đằng làm sao vậy? Cúp máy như thế này không phải tính cách của anh ấy...
" Có chuyện gì đã xảy ra thế?"
Hướng Dương hỏi Trâu Niệm.
Trâu Niệm lắc đầu: "Em không biết, hình như anh ấy tâm tình không tốt, giọng điệu cũng có phần hung hãn, nói là tới nhà em, muốn hỏi em một việc."
Hướng Dương cũng cau mày, không biết Trác Đằng đang làm gì.
Hai người không dám về nhà, cứ đi ra ngoài chờ Trác Đằng đi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2913.html.]
Khoảng hai mươi phút sau, Trâu Niệm cảm thấy hơi lạnh, sau đó nhìn thấy một chiếc SUV, chiếc BMW màu trắng đang tiến tới, người bước ra là Trác Đằng, tài xế là một người đã lớn tuổi.
Trâu Niệm đoán rằng đây có thể là chiếc xe do Thị trưởng Trác đưa đến.
Trác Đằng xuống xe trực tiếp đi tới, đứng trước mặt Trâu Niệm, nhìn chằm chằm vào mắt Trâu Niệm nói: “Hôm nay anh gặp một số người, anh không biết họ, có lẽ họ cũng không biết anh, nhưng anh nghe thấy họ đang lén lút thảo luận rằng vợ của Tô Chính Đông có mối quan hệ với Nguyễn Duật Nghiêu, Niệm Niệm, điều này có đúng không?
“Người nào thảo luận chuyện này?” Trâu Niệm cau mày.
Trác Đằng không chớp mắt nhìn Trâu Niệm: "Em đừng quan tâm, anh biết anh không còn tư cách xen vào việc của em nữa, nhưng em nên giữ mình trong sạch, đừng làm điều gì khiến người khác ghê tởm."
Chương 292. 1
Hướng Dương đứng ở một bên, nghe xong, có chút không đồng ý nhìn Trác Đằng.
Trâu Niệm cúi đầu, cũng không có giải thích với Trác Đằng cái gì, cô cảm thấy chuyện này không cần thiết phải giải thích nữa. Trâu Niệm không bao giờ tưởng tượng được thái độ và suy nghĩ của Trác Đằng sau khi biết chuyện, tuy nhiên, vì cô đã chọn ở bên Nguyễn Duật Nghiêu, cùng anh cố gắng đi đến việc kết hôn, thay vì chia tay sau một cuộc tình vụng trộm, họ đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đối mặt với hết thảy. Từ ngày biết được Trác Đằng còn sống trở về thành phố B, Trâu Niệm đã chuẩn bị tinh thần để Trác Đằng phát hiện ra chuyện này.
Cô không muốn quan tâm người khác nghĩ gì.
"Em đã ly hôn, anh ấy cũng đã ly hôn, còn chúng em..." Trâu Niệm nói được nửa câu, phần còn lại cô không biết nên diễn đạt như thế nào, tóm lại, cô hy vọng Trác Đằng đừng nhắc đến chuyện đó nữa.
Trác Đằng cau mày: “Em ly hôn vào ngày nào, anh ta cũng ly hôn vào ngày ấy. Sau khi ly hôn các em mới ở bên nhau sao? Có đúng hay không? Niệm Niệm, nếu không có anh ấy, em sẽ ly hôn sao? Nếu không có em, liệu anh ấy có ly hôn không? Dù em có nói gì đi nữa thì em vẫn là người thứ ba."
Trâu Niệm ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Trác Đằng...
Trác Đằng trong lời nói không có lấy một chữ chửi bới, lời của anh ấy nói quả thực là sự thật, nhưng Trác Niệm có thể thấy rõ ràng trong ánh mắt Trác Đằng nhìn cô mang theo sự ghê tởm cùng chán ghét. Ánh mắt anh ấy đang nói với cô, cô là đồ vô đạo đức, cô đã hèn hạ hủy hoại hôn nhân của người khác, là cô không chịu nổi sự cô đơn mà đã tìm một người đàn ông khác.
“Em không muốn nói gì cả, mọi chuyện đã kết thúc rồi. "Trâu Niệm quay đầu tránh đi.
"Anh thật sự không hiểu, tại sao em lại yêu anh ấy?" Trác Đằng hít một hơi thật sâu nói: "Anh không cảm thấy Nguyễn Duật Nghiêu là người xấu, ngược lại, anh ấy là người anh rất kính trọng và anh rất ngưỡng mộ anh ấy. Chỉ là anh không thể chấp nhận được, Niệm Niệm. Anh biết chúng ta đã chia tay và anh không có quyền can thiệp vào chuyện của em nữa, nhưng anh vẫn cảm thấy rất khó chịu. Bạn gái anh hiện giờ đã trở thành bạn gái của người mà anh tôn trọng. Làm sao anh có thể đối mặt với hai người? Em có biết rằng anh chưa bao giờ có ý định sẽ từ bỏ em, anh đã từng buông tay em nhưng đó là do anh không còn cách nào khác. "
Hướng Dương thở dài: "Trác Đằng, cậu đừng nói nữa. Nếu bây giờ không thể chấp nhận thì hãy từ từ chấp nhận. Tình yêu hay việc yêu thích một thứ gì đó có thể đến rất nhanh nhưng cũng mất đi rất nhanh, nếu có thể dài lâu thì cậu nên trân trọng nó hơn, dù là ai đi nữa thì cũng phải trân trọng. Niệm Niệm muốn cùng ai bên nhau cả đời đều là chuyện tốt, hơn nữa Nguyễn Duật Nghiêu đối với em ấy rất tốt, anh ta là một người đàn ông tốt, Niệm Niệm không thể từ bỏ anh ta chỉ suy nghĩ của cậu về người đàn ông ấy, nếu vì như vậy mà chia tay , đó là điều không công bằng với em ấy và cũng không công bằng với Nguyễn Duật Nghiêu.”
Ánh mắt Trác Đằng dán chặt vào gò má Trâu Niệm, anh ấy bước lại gần một bước, đặt tay lên vai Trâu Niệm nói: "Ngẩng đầu lên, anh hỏi em, hãy nhìn vào mắt anh và trả lời xem, em có yêu Nguyễn Duật Nghiêu không?"
"Yêu." Trâu Niệm ngẩng đầu nói với Trác Đằng đang đứng trước mặt cô, làm anh ấy hết hy vọng, cô không hề d.a.o động nói ra điều cô thực sự nghĩ trong lòng, cô rất yêu Nguyễn Duật Nghiêu.