Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 285:5

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:51:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chính Đông tức giận quay đầu nhìn mẹ, cố kìm nén cơn giận: "Mẹ, tài xế nói ông ấy đưa mẹ tới tập đoàn Nguyễn thị, mẹ tới đó làm gì? Tìm ai? Đừng nói với con là mẹ tới gây sự với Trâu Niệm!"

"Đúng, mẹ chính là tới tìm Trâu Niệm!" Trịnh Lan ngồi xuống, vẫn chưa hết giận.

Tô Chính Đông cau mày: "Sẽ không phải là đi nói chuyện chị gái con đấy chứ? Rõ ràng là người ta đồn bậy đồn bạ! Có liên quan gì tới Trâu Niệm chứ? Trước khi gả cho con, Trâu Niệm là bạn gái của Trác Đằng, là con dùng mọi thủ đoạn cướp bạn gái của Trác Đằng, càng không có miếng liên quan nào tới Nguyễn Duật Nghiêu, chuyện này con đã giải thích với mẹ rồi! Huống hồ Trâu Niệm nhát gan như vậy, ngoài tính cứng đầu và khá độc lập ra thì có gì ghê gớm, tới g.i.ế.c một con cá còn không dám!"

"Con trai, sao con lại bênh vực người ngoài?" Trịnh Lan đứng dậy, đứng trước mặt con trai, Trịnh Lan không cao bằng con trai, thất vọng ngẩng đầu nhìn con trai: "Người nói với mẹ nói rất rõ! Trâu Niệm yêu đương với Trác Đằng chỉ là ngụy trang, thực ra người đàn ông thực sự đứng sau Trâu Niệm là Nguyễn Duật Nghiêu! Con và Trác Đằng là bị cô ta chơi đùa trong lòng bàn tay mà thôi! Trâu Niệm sẽ nhìn trúng Trác Đằng? Trác Đằng chưa từng nói với ai rằng cậu ta là con trai của thị trưởng! Một sinh viên đại học không có tiền, không có nhà, Trâu Niệm sẽ nhìn trúng sao? Con bây giờ vì bênh vực con tiện nhân Trâu Niệm này mà đã không còn quan tâm chị con c.h.ế.t như thế nào, chị con bây giờ đang ở trên trời nhìn đứa em trai là con đấy! Rất thất vọng, vô cùng thất vọng!"

"Mẹ, mẹ có thành kiến với Trâu Niệm, thành kiến rất sâu! Bây giờ... con không biết phải nói gì nữa." Mắt Tô Chính Đông đỏ hoe, quay người bỏ đi.

Mê Truyện Dịch

Anh ta đứng ở cửa thang máy, gân xanh trên trán nổi lên, tức giận với mẹ dường như chỉ có thể nhịn, trước đây anh ta tức giận với ai đều không cần nhẫn nhịn, anh ta cũng nổi nóng với cha mẹ mình, sẽ không kiêng nể, nhưng bây giờ mẹ là người thân duy nhất của anh ta, sức khỏe cũng trở nên ngày càng không tốt, nên anh ta chỉ có thể nhịn cơn giận.

Lúc mẹ vu khống Trâu Niệm như vậy, Tô Chính Đông liền bừng tỉnh, thực ra cho dù Trâu Niệm không ly hôn với anh ta thì những ngày tháng sau này cũng chưa chắc đã tốt đẹp. Con dâu và mẹ chồng lúc nào cũng có sự giao thoa trong cuộc sống, vậy thì Trâu Niệm sẽ luôn đau khổ, sẽ không hạnh phúc. Mẹ anh ta không phải kiểu trưởng bối vì hạnh phúc của con trai mà không so đo với con dâu, mà ngược lại sẽ cố hết sức chia rẽ!

Trác Địch hơn mười một giờ trưa mới dậy, chuyện đầu tiên cô ta làm sau khi thức dậy chính là tới trước quán cà phê.

Nhưng sau đó cô ta liền ngơ ngác…..

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2855.html.]

Cô ta đứng đó mấy phút không nhúc nhích, ngón tay run rẩy, cốp xe mở toang, chiếc hộp mật mã trong cốp đâu? Cốp xe vẫn còn nguyên vẹn, không có dấu hiệu bị cạy phá, cô ta đã kiểm tra kỹ một lần. Nhưng rõ ràng chiếc hộp mật mã ở trong này mà, vậy mà giờ lại không có, bốc hơi mất rồi!

Trước cửa không có camera giám sát, cô ta gần như không có cách nào biết được ai đã lấy mất.

Trác Địch biết rõ trong chiếc hộp mật mã đó là thứ gì, là thứ rất quan trọng, kể từ khi biết Đổng Nhân không phải mẹ ruột của mình, Trác Địch không dám để thứ này ở nhà nữa, nên đành phải mang theo trên xe, kiểm tra thường xuyên. Về mặt tâm lý, giờ đây Trác Địch rất sợ Đổng Nhân, cô ta sợ Đổng Nhân lại ra tay với mình!

Trác Địch đóng cốp xe lại, vào hỏi nhân viên phục vụ trong cửa hàng: "Camera giám sát của cửa hàng mình có thể nhìn thẳng ra ngoài chỗ xe tôi đỗ không?"

"Không ạ." Nhân viên phục vụ lắc đầu: "Không nhìn ra ngoài được."

Một nhân viên phục vụ khác tới gần ân cần hỏi: "Chủ xe, chị bị mất đồ à? Có cần báo cảnh sát không?"

Báo cảnh sát ư?

Trác Địch vội lắc đầu: "Không cần báo cảnh sát đâu, à, không cần đâu, không phải đồ giá trị gì..."

Sao dám báo cảnh sát chứ? Nhưng không tìm thấy đồ, Trác Địch cũng bắt đầu lo sợ.

Loading...