Tầng trên cùng, trong phòng làm việc của Nguyễn Duật Nghiêu.
Anh đã xem xong, đứng dậy bình tĩnh nói với Trâu Niệm: "Quả thực là Đổng Nhân đã g.i.ế.c chị gái Tô Chính Đông."
"Giết như thế nào? Anh nói đơn giản là được." Trâu Niệm dè dặt hỏi.
Nguyễn Duật Dao kể lại một cách đơn giản cho Trâu Niệm nghe, không dám kể chi tiết, sợ cô nghe xong sẽ để trong lòng, ban đêm lại gặp ác mộng, cô ngủ một mình, cho dù có sợ tới đâu đi nữa cũng sẽ không có ai bên cạnh cô.
Anh ngồi xuống, bảo cô cũng ngồi xuống.
"Giết người xong còn để lại đoạn băng ghi hình này? Bản thân Đổng Nhân bà ta biết không?" Trâu Niệm ngồi trên ghế sofa, tới gần anh, nghe mà thấy lạnh cả người.
Nguyễn Duật Nghiêu thuận thế vòng tay ôm lấy Trâu Niệm....
Anh nói: "Nguồn gốc của đoạn video này và chi tiết cụ thể, có thể chỉ có Trác Địch biết."
Trâu Niệm nói: "Cũng không thể đi hỏi cô ta nhỉ?"
Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, có chút đăm chiêu
Một lát sau, anh hỏi Trâu Niệm xuống lầu làm gì, Trịnh Lan gọi điện tới có chuyện gì.
Trâu Niệm kể lại chuyện xuống lầu gặp Trịnh Lan, kể xong Trâu Niệm trợn mắt nói: " Trịnh Lan thật sự là không ưa gì em, chuyện xấu xa gì cũng đổ lên đầu em. Ý của bà ta chính là, em thích anh quá, thích tới mù quáng, đến mức vì anh mà g.i.ế.c người phụ nữ sắp gả cho anh, em yêu anh yêu đến phát điên rồi sao?"
"Phải, phát điên rồi sao?" Nguyễn Duật Nghiêu không nhịn được cúi đầu hỏi cô.
Trâu Niệm lúc này đang nằm trong lòng anh, bị anh giam cầm, ánh mắt anh rực lửa như thể muốn cô nhất định phải trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2854.html.]
Trâu Niệm lẩm bẩm: "Điên rồi, nhưng chưa tới mức phải g.i.ế.c người." Sau đó cô thoải mái nằm trong lòng anh, cơ thể anh rất rắn chắc, mỗi lần Trâu Niệm nằm trong lòng anh đều cảm thấy rất thoải mái.
Trâu Niệm không hỏi những chuyện chính liên quan tới đoạn video, anh xử lý, cô rất yên tâm.
Trong phòng làm việc chỉ có hai người, bây giờ anh và cô không có một ngôi nhà thực sự, phòng làm việc dường như đã trở thành nơi hai người gặp nhau rất nhiều, khi yên tĩnh, tràn ngập tình cảm nồng nàn khác thường.
"Xem xong video, tối nay liệu có gặp ác mộng không?" Anh đột nhiên hỏi, giọng rất nhẹ, môi áp lên tóc cô.
Trâu Niệm cúi đầu, lông mi khẽ động...
"Sẽ không gặp ác mộng đâu?"
"Sao lại không, lỡ gặp thì sao."
Trâu Niệm hỏi ngược lại anh: "Lỡ không gặp thì sao?"
Bàn tay to lớn của Nguyễn Duật Nghiêu đột nhiên luồn vào trong áo cô, ôm lấy n.g.ự.c cô, vân vê xoa nắn: "Lỡ gặp, mà không có ai bên cạnh em, thì em ôm ai, ai an ủi em? Hay là tối nay nói dối mẹ em ở với anh."
Mê Truyện Dịch
Trâu Niệm ho khan một tiếng, giọng có chút nhỏ: "Không được, mẹ em ở nhà một mình em không yên tâm, dì bảo mẫu đã nghỉ rồi, hình như em chưa nói với anh. Mẹ em nhất quyết không cần dì bảo mẫu, bảo là lãng phí tiền, em chỉ đành nghe lời mẹ, có khuyên như thế nào cũng không nghe em."
Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, ôm chặt lấy cơ thể cô, ngửi mùi hương trên tóc và mùi cơ thể ở cổ cô.....
Anh nói chuyện chính: "Anh sẽ hẹn thị trưởng Trác, đưa thị trưởng Trác đoạn video Đổng Nhân trước đây vẫn luôn theo dõi Trác Đằng, như vậy thị trưởng Trác sẽ trực tiếp nghi ngờ Đổng Nhân về chuyện con trai ông ta suýt c.h.ế.t năm ngoái, mặc dù anh không có bằng chứng, nhưng anh tin rằng, lần đó Trác Đằng gặp chuyện chắc chắn cũng là do Đổng Nhân làm! Đưa Đổng Nhân ra tòa trước, chuyện Đổng Nhân g.i.ế.c chị gái Tô Chính Đông đã có bằng chứng xác thực, Đổng Nhân chỉ có thể nhận tội!"
Trâu Niệm trong lòng anh khẽ động, ngón tay mân mê thắt lưng anh, gật đầu đồng ý: "Một người nguy hiểm như Đổng Nhân, để bà ta ở ngoài xã hội quá dọa người, động một tí là đe dọa tính mạng người khác."
Trịnh Lan trở về Hồng Viễn, lúc tới phòng làm việc của mình thì thấy con trai Tô Chính Đông.