Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 261:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:49:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Trợ lý Đổng ở bên ngoài vẫn luôn dõi theo bóng lưng của Trâu Niệm, không hiểu Nguyễn tổng và cô Trâu đã xảy ra chuyện gì.

Trợ lý Đổng thấy cô bước vào phòng làm việc với vẻ mặt nặng trĩu. Bây giờ đi ra, thay vì thả lỏng tâm trạng lại thấy Trâu Niệm càng lo lắng hơn.

Trâu Niệm trở về phòng làm việc, hoàn toàn bối rối.

Cô chưa bao giờ cảm thấy đau đầu như thế này, Trác Đằng mà cô suy nghĩ cả đêm qua kỳ thực đang ở một nơi mà Nguyễn Duật Nghiêu biết.

Cô mong được gặp Trác Đằng, luôn mong được gặp lại. Nhưng trong lòng cô lại không mong đợi đến bữa trưa. Tâm trạng cô bây giờ rất mâu thuẫn, chính cô cũng không thể vượt qua được.

Cô tự an ủi mình, đành binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn...

Giờ ăn trưa, Nguyễn Duật Nghiêu và Trâu Niệm cùng nhau đi đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm. Lên xe của anh, hai người cùng nhau rời khỏi tòa nhà tập đoàn Nguyễn thị.

Khi xuống lầu, để tỏ ra xa cách, anh đi trước, cô đi sau.

Giống như anh là cấp trên, cô là cấp dưới...

Trên xe đến nhà hàng, Nguyễn Duật Nghiêu trực tiếp nói: "Niệm Niệm, tạm thời anh không muốn cậu ấy biết mối quan hệ của anh và em. Thứ nhất là vì chúng ta chưa đăng ký kết hôn, tất nhiên đây cũng chỉ là thứ yếu. Chủ yếu là anh muốn chúng ta là người bình thường trong mắt cậu ấy, không phải là đôi nam nữ tùy tiện đến với nhau rồi kết hôn.”

“Sớm muộn gì em cũng sẽ ly hôn, chúng ta đều sẽ độc thân. Rồi hai ta lại cùng làm trong một công ty, anh theo đuổi em. Trùng hợp chúng ta đều chưa kết hôn, chưa có gia đình, cứ thế bình thường đến với nhau."

"Nhưng sớm muộn gì Tô Chính Đông cũng sẽ nói." Trâu Niệm cúi đầu, tim đập nhanh đến mức cô sắp không chịu nổi.

Anh nói với ánh mắt đầy tự tin: "Tô Chính Đông vốn là người Trác Đằng ghét, em nghĩ Trác Đằng sẽ tin chúng ta hay tin Tô Chính Đông?”

“Em và anh cùng làm trong một công ty, một người là cấp trên một người là nhân viên cấp dưới. Trước đây em ở Hồng Viễn, chúng ta từng có tiếp xúc trong công việc, cũng sẽ dễ bị đồn thành ngoại tình, điều này cũng có thể lý giải được."

Trâu Niệm suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: "Được rồi, em nghe theo anh."

Giọng cô rất yếu ớt, điều này khiến Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày sâu hơn. Điều anh sợ nhất chính là thấy Trâu Niệm ở bên anh nhưng lại vì Trác Đằng mà đau lòng. Cũng bởi vì không có mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, nên anh không hiểu tình đầu là gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2612.html.]

Trong nhà hàng Pháp, Trác Đằng đang đợi.

Trước khi đến, Nguyễn Duật Nghiêu đã nói với anh ấy rằng Trâu Niệm hiện đang làm việc tại tập đoàn Nguyễn thị, nhưng dù Nguyễn Duật Nghiêu không nói thì anh ấy cũng biết.

Trác Đằng đã theo dõi Trâu Niệm và thấy cô sáng nay đi làm tại tập đoàn Nguyễn thị.

Trác Đằng tò mò, một người là người đàn ông như anh trai mình, một người là người phụ nữ anh yêu sâu đậm, sau hơn một năm, hai người lại trở thành cấp trên và cấp dưới, hơn nữa trước đây hai người hoàn toàn không quen biết, đây có thể gọi là duyên phận không?

Trác Đằng không coi đây là một mối quan hệ phức tạp.

"Sớm thế." Nguyễn Duật Nghiêu đi tới.

Đằng sau anh, Trâu Niệm đứng đó.

Trác Đằng vừa chào Nguyễn Duật Nghiêu xong thì nhìn thấy Trâu Niệm.

"Niệm Niệm..." Trác Đằng từ từ đứng dậy. Trác Đằng đã theo dõi cô nhiều ngày còn bây giờ, ngay tại đây cô đang đứng trước mặt anh ấy.

Trác Đằng bước tới, bước chân nặng nề, như thể đế giày dính keo vào mặt đất. Anh ấy đi tới, đứng trước mặt Trâu Niệm.

Hai người nhìn nhau, Trâu Niệm cau mày...

Hơn một năm không gặp, người cô tưởng rằng đã c.h.ế.t lại đang sống sờ sờ ngay trước mắt. Trác Đằng vẫn là Trác Đằng, ngoại hình không hề thay đổi, không bị thương, xuất hiện một cách nguyên vẹn như vậy. Thấy thế, hốc mắt Trâu Niệm hơi ươn ướt, trước mắt hiện lên quãng thời gian đại học đã qua.

"Đừng khóc, đừng khóc." Trác Đằng nhẹ nhàng ôm lấy Trâu Niệm.

Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, cười khổ an ủi: "Em yêu à... Anh không chết, anh vẫn còn sống. Xin lỗi em, lúc đó nghe tin anh mất chắc em sợ lắm. Bây giờ anh đã trở về rồi. Em sờ thử xem, anh là người bằng xương bằng thịt đó.”

“Anh về lại thành phố B thì vẫn luôn dõi theo em. Có lúc lạc mất, có lúc cũng theo kịp, thậm chí còn có lúc bốc đồng muốn chạy đến ôm em."

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm nhắm mắt lại, được anh ấy ôm, ngửi thấy mùi hương quen thuộc đã lâu không trên người anh ấy.

Loading...