Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 260:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:49:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần bảy giờ, Trâu Niệm mới về đến nhà.

Mẹ Trâu thấy con gái về liền hỏi: "Sao con về muộn thế? Gọi điện thoại cho con thì máy lại tắt.

Cả nhà đợi con ăn cơm tối đấy."

Cô cúi đầu kéo khóa túi xách ra, móc điện thoại ra khỏi túi, máy đã tự động tắt nguồn.

Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã bảy giờ rồi...

"Xin lỗi mẹ, con có chút việc trên đường nên về trễ, điện thoại cũng hết pin rồi."

Suốt đường đi cô cứ mơ mơ màng màng, căn bản không để ý tới đã muộn rồi.

Mẹ Trâu thở dài: "Đi rửa mặt đi, rồi ăn cơm."

Trâu Niệm gật đầu, bước lên lầu.

Dì bảo mẫu và mẹ Trâu ở dưới lầu chuẩn bị dọn cơm.

Nhân cơ hội này, dì bảo mẫu nói với mẹ Trâu: "Chị cả, đối tượng lần trước em giới thiệu cho Niệm Niệm, cậu ấy nói, kể từ sau lần đó đến giờ Niệm Niệm không liên lạc với cậu ấy lần nào. Cậu ấy gọi điện cho Niệm Niệm, Niệm Niệm cũng chỉ trả lời là rất bận, cảm thấy không hợp liền cúp máy.

Bên nhà trai cảm thấy Niệm Niệm rất tốt, trong lòng thật sự thích Niệm Niệm, muốn tiếp xúc với Niệm Niệm nhiều hơn, nhưng Niệm Niệm không cho cậu ấy cơ hội."

"Thật sao?" Mẹ Trâu ngạc nhiên nói: "Tôi cho rằng hai đứa không hợp nhau, không ngờ là sau buổi xem mắt đó hai đứa không gặp lại.

Hóa ra không phải bên nhà trai chê Niệm Niệm chúng ta?"

"Bên nhà trai sao có thể chê Niệm Niệm được, thích còn không kịp!"

Dì bảo mẫu nói xong, thở dài.

Khoảng bảy giờ hai mươi, Trâu Niệm tắm xong, thay một bộ đồ thoải mái thì xuống lầu ăn cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2601.html.]

Trên bàn ăn cô cảm thấy ánh mắt của dì bảo mẫu và mẹ rất kỳ lạ, chỉ là mẹ không nói gì, cô cũng không hỏi, những gì muốn nói mẹ tự nhiên sẽ nói.

Lúc này trong lòng cô chỉ toàn là Trác Đằng.

Sau bữa tối, Trâu Niệm cùng mẹ ra ngoài đi dạo một vòng, tản bộ.

"Dạo này có liên lạc với Chính Đông không?" Mẹ Trâu ở bên ngoài hỏi.

Trâu Niệm khoác lấy cánh tay mẹ, nhìn cảnh đêm xa xa của thành phố nói: "Vẫn giữ liên lạc, không phải kẻ thù, nhưng anh ấy vẫn kiên quyết không ký, chờ tòa án phán quyết."

Mẹ Trâu thở dài một hơi...

"Niệm Niệm, nói thật với mẹ, con không còn chút tình cảm nào với Chính Đông nữa sao? Nó là một đứa trẻ tốt, có lòng hối cải, con tha thứ cho nó đi, cho nó một cơ hội. Ai thời trẻ mà chẳng mắc lỗi?

Đúng không!"

Trâu Niệm nghe xong, lắc đầu nói: "Không phải vấn đề tha thứ hay không tha thứ, từ đầu đến cuối con cũng không có không tha thứ cho anh ấy. Con biết người trẻ tuổi ai cũng sẽ mắc lỗi, con cũng đầy khuyết điểm.

Nhưng mà mẹ, thứ con muốn là một cuộc hôn nhân có tình yêu, không phải tuỳ tiện có một người đàn ông là có thể tạm bợ sống an phận qua ngày, sống không tới cùng là tệ nhất, con và Tô Chính Đông chính là như vậy."

Mê Truyện Dịch

Cô nói xong, nghe thấy mẹ mình lại thở dài.

Là con gái, cô biết mẹ quan tâm đến chuyện hôn nhân của con gái, một lòng vì con, nhưng bây giờ cô cảm thấy, chuyện hôn nhân thực sự không thể miễn cưỡng.

Nếu ở bên một người không yêu, cho dù có thể duy trì cuộc sống yên bình, thì cuối cùng cũng sẽ xuất hiện mâu thuẫn chồng chất. Trước khi kết hôn, Trâu Niệm chỉ nghĩ đến chuyện sẽ ly hôn với Tô Chính Đông như thế nào sau khi kết hôn, hoàn toàn không nghĩ đến ý kiến và suy nghĩ cùng với cảm nhận của mẹ. Sau đó Trác Đằng đột ngột qua đời, mẹ bệnh nặng, cô thực sự suy sụp một thời gian, cũng từng nghĩ có nên khuất phục trước cuộc hôn nhân này không?

Có phải chấp nhận Tô Chính Đông thực ra không khó không?

Cô đã nghĩ đến những điều này, dù không nghiêm túc nhưng cũng đã thoáng qua trong đầu.

Nếu Tô Chính Đông không ở bên Tô Tư, khiến Tô Tư mang thai rồi vô tình bị cô phát hiện, có lẽ cô vẫn giữ suy nghĩ thỏa hiệp nào đó, vì tuyệt vọng, lại không thể bất chấp nửa đời sau của mẹ và cha mà tự mình đi tìm cái chết, nên chỉ có thể chọn cách thỏa hiệp hèn mọn nhất trong cuộc hôn nhân đã thành sự thật.

Giả sử, sau khi kết hôn, Tô Chính Đông không lạnh nhạt, chưa từng quan hệ với Tô Tư, Tô Tư chưa từng hèn hạ để mình mang thai.

Lại giả sử, cô không gặp được Nguyễn Duật Nghiêu – vậy cô chắc chắn sẽ là người vợ nửa vờ của Tô Chính Đông.

Loading...