Nguyễn Duật Nghiêu phả một ngụm khói, thở dài nói: "Tôi làm tất cả đều là vì Trâu Niệm, nếu tôi không nhanh chóng ly hôn, biểu thị chân thành với Trâu Niệm, cô ấy sẽ không tin tôi với mẹ em không có gì, tôi không thể để Trâu Niệm biết tôi với mẹ em từng có quan hệ, em có hiểu không? Tôi rất quan tâm đến Trâu Niệm.
Còn nữa, nếu chúng ta lập tức ly hôn, tôi sẽ cho em tiền, em có thể mua nhà, mua xe, tất cả mọi thứ, em có thể lại một lần nữa bắt đầu một cuộc sống tốt hơn nhiều người mà không cần mẹ em trợ giúp."
Việc anh có quan tâm Trâu Niệm hay không đều là cái cớ anh nghĩ ra để ly hôn, Trác Địch cũng không quan tâm chuyện đó.
Có thể khiến Trác Địch động tâm chính là, anh sẽ cho cô ta đủ tiền với những điều kiện cô ta đặt ra.
Trước kia, mấy ngày trước ăn cơm ở nhà họ Nguyễn, lúc nói đến chuyện ly hôn, cô ta sẽ không vì tiền mà động lòng, bởi vì cô ta thật sự không thiếu tiền, nhưng từ khi rời khỏi mẹ, bị mẹ nhẫn tâm đuổi đi, một mình sống tạm ở nhà bạn, trên người không có tiền, bị người khác chế nhạo, cô ta mới biết không thể sống thiếu tiền được.
Mấy ngày trước khi ra khỏi nhà, Trác Địch nói với mẹ sẽ không đồng ý ly hôn, không cần tiền, có hai nguyên nhân, thứ nhất, cô ta không muốn tiền ly hôn cuối cùng lại rơi vào tay mẹ mình.
Thứ hai, cô ta cảm thấy mình không cần số tiền này.
Cô ta biết Nguyễn Duật Nghiêu chắc chắn đã biết tình cảnh của mình bây giờ, nhưng cô ta không để ý.
"Cho em suy nghĩ một đêm. . . . . ." Trác Địch nói.
Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, bổ sung: "Được thôi, nhưng tôi muốn nói cho em biết, Trác Địch, thời gian của tôi rất quý giá, thời gian lãng phí cho chuyện này cũng có giới hạn, cho em thời gian một buổi tối để suy nghĩ, tôi không cho phép em lật lọng, trước sáu giờ sáng mai, em phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2522.html.]
"Được, em sẽ suy nghĩ một lần." Trác Địch nói.
Bữa trưa còn chưa ăn xong, Nguyễn Duật Nghiêu đã đi trước, để lại Trác Địch mặt đầy tâm sự ở lại ăn trưa.
Cô ta lo lắng cả đêm, cả đêm trằn trọc không ngủ được.
Nửa đêm bạn trở về, cô ta tạm thời ở nhà bạn, bạn bè cũng đều là những cô gái xấu tính, uống say trở về nói chuyện khó nghe, hỏi cô ta khi nào thì chuyển đi? Có phải mẹ cô ta phá sản nên không cần cô ta nữa không ?
Hoặc là tại sao cô cứ ở đây mãi thế?
Trác Địch nghe những lời này mấy ngày liền cũng khó chịu.
Đương nhiên, ngày thường những người bạn của cô ta cũng nói chuyện khó nghe như vậy rồi, sẽ không lưu tình với ai, tính họ chính là như vậy, bạn có tiền, cô ta coi bạn là bạn, bạn không có tiền, cô ta sẽ nhẫn tâm nói không quen bạn!
Dùng tiền mua bạn bè. . . . . .
Mê Truyện Dịch
Sau nhiều lần suy nghĩ, Trác Địch cũng đưa ra quyết định, chính là đồng ý ly hôn với Nguyễn Duật Nghiêu, cô ta đã suy nghĩ kĩ rồi, đầu tiên, bản thân đã không giữ được Nguyễn Duật Nghiêu, bây giờ là lúc thiếu tiền, muốn sống tốt, còn phải sống để không bị bạn bè coi thường, nhất định phải có tiền!
Còn nữa, cô ta muốn dạy cho mẹ mình một bài học, không phải vì Nguyễn Duật Nghiêu mà từ mặt con gái sao?
Vậy cô ta sẽ cho bà mẹ không có đạo đức này biết bà ta sẽ gặp báo ứng, sẽ bị Nguyễn Duật Nghiêu vứt bỏ, nhìn Nguyễn Duật Nghiêu thích một người phụ nữ khác, cố gắng vì người phụ nữ khác, đứa con gái mà bà ta nhẫn tâm vứt bỏ vẫn sống rất tốt, còn có nhiều tiền hơn bà ta!