Trâu Niệm đợi mười mấy phút, sắp đến 9 giờ 30, cũng sắp đến lượt cô làm thủ tục. Trâu Niệm tò mò không biết anh ta hút thuốc lâu như vậy làm gì. Cô lấy điện thoại gọi cho anh ta, điện thoại đổ chuông nhưng Tô Chính Đông không nghe máy.
Dự cảm không lành dâng lên mãnh liệt, Trâu Niệm liền đi ra ngoài, nhìn quanh, cô phát hiện Tô Chính Đông quả nhiên không còn ở bên ngoài nữa. Cô đi đến bãi đậu xe, phát hiện xe của anh ta cũng biến mất.
Trâu Niệm cảm thấy khó chịu trong lòng, cô không nói hai lời liền chạy ra ven đường, vẫy tay gọi một chiếc taxi, đi thẳng đến tòa nhà Hồng Viễn!
9 giờ 40 phút, Tô Chính Đông đã đến tòa nhà Hồng Viễn, anh ta đỗ xe ở bãi đậu xe ngầm.
Trâu Niệm do kẹt xe nên lúc mới đến Hồng Viễn đã là 10 giờ 20 phút.
Cô đưa tiền cho tài xế taxi, quay người bước vào tòa nhà Hồng Viễn. Từ khi cô bước vào, đã có người nhận ra bóng dáng của cô, nhìn cô bằng ánh mắt khác thường, nhỏ giọng bàn tán.
Trâu Niệm không để ý đến những người này, thích bàn tán thế nào thì bàn tán, không sao cả. Cuối cùng cô cũng đợi được thang máy, liền nhanh chóng bước vào!
Trâu Niệm đi thẳng lên tầng làm việc của Tô Chính Đông. Ra khỏi thang máy, thư ký chặn cô lại: "Trâu... Cô Trâu..."
"Tôi tìm Tô Chính Đông có việc!" Trâu Niệm nói.
Thư ký lộ vẻ khó xử. Trâu Niệm nhìn vẻ mặt của thư ký, biết Tô Chính Đông chắc chắn đã quay lại và đang ở trong văn phòng cách đó vài mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2502.html.]
Trâu Niệm định đi thẳng vào nhưng thư ký chặn cô lại!
"Tôi không thể gặp anh ta sao? Hay Tô Chính Đông đã nói với cô rằng anh ta không muốn gặp tôi? Cô nói đi." Trâu Niệm nhìn cô thư ký, tức không chịu được.
Cô thư ký thẳng thắn: "Cô Trâu, thật sự rất xin lỗi. Vừa nãy tổng giám đốc Tô về có dặn tôi, sáng nay không được cho phép bất kỳ ai làm phiền anh ấy... Tôi cũng chỉ làm theo lệnh thôi, mong cô Trâu đừng làm khó tôi."
Trâu Niệm hiểu ra, quả nhiên là như vậy!
Mê Truyện Dịch
"Được, tôi không làm khó cô." Trâu Niệm lùi lại hai bước nhỏ rồi tức giận hét về phía phòng làm việc của Tô Chính Đông: "Tô Chính Đông, chúng ta có thể đừng trẻ con như vậy được không! Anh không nói một tiếng đã đi, anh có ý gì? Anh có suy nghĩ gì thì có thể nói với tôi, đừng cho tôi một thái độ không rõ ràng như vậy. Sự cố chấp hiện tại của anh cũng không thay đổi được kết quả sau này của chúng ta. Anh nói anh cố chấp như vậy để làm gì? Vô ích mà thôi! Tôi hy vọng trong chuyện này anh có thể bỏ cái tôi xuống, coi như tôi cầu xin anh!"
Cô nói một tràng, nhưng vẫn không nhắc đến hai chữ "ly hôn", cô đã giữ đủ thể diện cho anh ta.
Những người trong công ty Hồng Viễn có lẽ đã sớm biết cô và Tô Chính Đông chỉ là giả vờ hòa thuận, tình cảm vợ chồng đã không còn từ lâu. Nhưng những người này không biết hai người họ ly hôn từ khi nào, cũng không biết rốt cuộc ai là người không cần cuộc hôn nhân này trước.
Trâu Niệm cảm thấy, bên cạnh anh ta không có một người nào thật lòng yêu anh ta. Tô Tư mang thai con anh ta giờ đã vào tù, người đó cả tâm lý và phẩm chất đều có vấn đề, không hợp với Tô Chính Đông. Còn cô, bên cạnh có một Nguyễn Duật Nghiêu, anh đối xử với cô rất tốt. Cho nên Trâu Niệm cảm thấy mình vẫn còn may mắn, trong lòng sẽ tự nhiên có một chút áy náy.
Hồng Viễn là nơi cô sau này sẽ hiếm khi đến, nếu không có chuyện gì đặc biệt, cô thực sự sẽ không bước chân vào nơi này nữa.
Tô Chính Đông là người tương lai sẽ tiếp quản công ty này, cô hy vọng Tô Chính Đông sẽ không trở thành người bị nhân viên của mình coi thường.