Sau khi lên lầu, anh tự mình xả nước rồi tắm nhanh, rửa sạch cơ thể đã được chăm sóc còn có dấu vết ân ái và quần áo đều cần phải nhanh chóng sạch sẽ, anh vội vàng tắm xong, đổi một bộ quần áo ở nhà rồi xuống lầu, nói chuyện với mọi người.
“Con đã gặp mẹ Niệm Niệm mấy lần?” Tiêu Ngọc Hoa hỏi.
Nguyễn Duật Nghiêu suy nghĩ, nói: “Khoảng bốn năm lần.”
Mê Truyện Dịch
“Vậy cũng không nhiều, mẹ con bé là người thế nào?” Tiêu Ngọc Hoa hỏi.
“Một vị trưởng bối rất tốt, không có thế lực, gia đình Niệm Niệm là một gia đình rất bình thường, mẹ cô ấy có tư tưởng bảo thủ phong kiến, cho nên mỗi buổi tối Trâu Niệm đều cần phải về nhà sớm, gia giáo tương đối nghiêm khắc.” Anh chọn những thứ tốt để nói, gia đình Trâu Niệm không có gì đáng để khoe khoang, chỉ có điểm này, hơn nữa, anh cũng đang mở đường cho những gì mình muốn nói tiếp theo, anh muốn để mẹ biết, Trâu Niệm là một cô gái tốt, mặc dù chưa kết hôn đã mang thai đứa con của anh, nhưng Trâu Niệm là một người phụ nữ giữ mình trong sạch, là một người phụ nữ vô cùng tốt.
Tiêu Ngọc Hoa nghe xong, liếc nhìn anh cả và chị dâu cả của anh, nói: “Thế lực của mẹ Niệm Niệm có thể để con nhìn thấy sao?
Biết có một người con rể bản lĩnh như vậy, thì bà mẹ vợ có thế lực đến mấy cũng đều muốn giả vờ không có thế lực.”
Nguyễn Duật Nghiêu không biện hộ cho những lời này, không cần thiết, mẹ muốn tất cả mọi người nói những đứa con trai của bà ta rất tài giỏi, thậm chí có lúc mẹ thích những người có thế lực một chút nịnh bợ nhà họ Nguyễn.
Anh cúi đầu suy nghĩ một hồi lâu, rồi ngẩng đầu lên nói: “Mẹ, anh, chị dâu, con phải nói trước với mọi người chuyện này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2402.html.]
Cha Nguyễn đã nghỉ ngơi, mỗi ngày vào khoảng đúng tám giờ tối cơ thể ông ta sẽ gõ chuông cảnh báo, cần phải đi ngủ, cho nên lúc này ba người được anh điểm danh này đều cùng nhau nhìn chằm chằm anh.
Anh nói: “Trâu Niệm là bạn gái thời đại học của Trác Đằng, là mối tình đầu của nhau.”
“Cái gì?
Bạn gái Trác Đằng?” Tiêu Ngọc Hoa kinh ngạc, đứng lên.
Nguyễn Duật Đình và Bạc Mẫn cũng kinh ngạc, nhưng, không kích động như mẹ, chỉ là yên lặng lắng nghe, xem tiếp theo Nguyễn Duật Nghiêu sẽ nói gì.
Tiêu Ngọc Hoa ngồi xuống, nhíu mày thở dài nói: “Một cô gái tốt, sao lại là mối tình đầu của Trác Đằng!”
“Con người Trác Đằng không tệ, hoàn toàn không giống với tính cách của cha cậu ta, trước đây con đã không ít lần giúp đỡ Trác Đằng, mối quan hệ không tệ.” Nguyễn Duật Nghiêu đi thẳng vào chủ đề chính: “Trâu Niệm chia tay với Trác Đằng sau khi tốt nghiệp đại học, con phải nói rõ, trong khoảng thời gian học đại học, Trâu Niệm với Trác Đằng là mối quan hệ yêu đương rất trong sáng, không có chuyện phức tạp nào khác.”
Trong suốt một tháng Trâu Niệm nghỉ ngơi này, tất cả mọi người hầu như đều đã biết chuyện Trác Đằng còn sống, bao gồm tất cả người nhà họ Nguyễn, Tiêu Ngọc Hoa còn kinh ngạc cảm thán rất nhiều, sao con người thị trưởng Trác này lại may mắn như vậy, con trai c.h.ế.t rồi vậy mà lại sống trở về, lúc này chắc chắn là rất đắc ý rồi đấy!
“Con nói chuyện này với nhà làm gì? Mẹ không phải người phong kiến bảo thủ, cho dù là người phong kiến bảo thủ, thì cũng không thể không chấp nhận cô gái đã từng yêu đương, có cô gái nào tốt nghiệp đại học rồi mà vẫn chưa từng yêu? Rất ít! Niệm Niệm là mối tình đầu của Trác Đằng, vậy nói rõ cô gái Niệm Niệm này rất nổi tiếng!
Có điều, Niệm Niệm chắc phân biệt rõ được giữa con và Trác Đằng ai tài giỏi hơn!” Tiêu Ngọc Hoa nói.