Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 227:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:40:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Vũ ở nhà chờ đợi sốt ruột nên lấy điện thoại gọi đến.

“Là cháu gái anh.” Anh cười khẽ đứng lên nhìn Trâu Niệm, chìa tay lấy điện thoại, giọng điệu không nhanh không chậm, ánh mắt dịu dàng, nói: “Nguyễn Vũ biết em đang nằm viện lại vừa trải qua cuộc kích thích chuyển dạ nên muốn nói chuyện với em để bày tỏ sự quan tâm.

“ Cháu gái của anh à…” Trâu Niệm nhận điện thoại.

Cô biết rằng vì Trác Địch cháu gái Nguyễn Duật Nghiêu, đã bị bỏng bàn tay và cánh tay.

Nguyễn Duật Nghiêu đứng dậy đi ra ngoài hút thuốc, để lại Trâu Niệm ở trong phòng nói chuyện điện thoại với Nguyễn Vũ, anh tin rằng Trâu Niệm có thể lo liệu được, Nguyễn Vũ cũng không phải là đứa trẻ hay vô cớ gây rối, cô bé khá thích Trâu Niệm nên sẽ không gây khó khăn cho cô, chỉ có những người Nguyễn Vũ không thích mới bị cô bé nhắm tới, nhưng đối với những người mà cô bé thích cô bé sẽ lập tức trở thành một đứa trẻ ngoan ngoãn, nịnh hót.

Trong phòng bệnh, Trâu Niệm cười đáp lại những thắc mắc của Nguyễn Vũ, cô nói: "Thành tích của cháu thật sự rất tốt, điểm của thím lúc đó thật sự không thể so sánh với cháu."

Nguyễn Vũ giảng giải cho Trâu Niệm, nói: "Thím út à, cháu nói cho thím biết, bà nội cháu nói gen của nhà họ Nguyễn rất mạnh, thế hệ sau này sinh con ra sẽ thông minh, hiểu chuyện lại còn xinh đẹp. Cha cháu và chú cháu là một ví dụ. Cháu đây cũng có thể coi là một ví dụ, điểm thi của cháu luôn vô cùng tốt.

Thím út, thím đừng buồn, cả nhà chúng cháu đều rất thích thím, thím sẽ sớm khỏi bệnh, cháu đợi thím cưới chú út của cháu, sau đó thím hãy sinh cho cháu một đứa em trai hoặc em gái nhé. "

"Cám ơn cháu... Nguyễn Vũ." Trâu Niệm thật sự cảm động, đứa nhỏ này quả thực rất hiểu chuyện.

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Vũ gọi cô là thím út, điều này khiến Trâu Niệm hoàn toàn không nói nên lời, cũng không mở miệng sửa lại được cách gọi, thôi quên đi, muốn gọi cô thế nào cũng được.

Lúc Nguyễn Duật Nghiêu hút thuốc xong quay trở lại, Trâu Niệm và Nguyễn Vũ đã nói chuyện xong.

Trâu Niệm nhìn anh, nói: " Cháu gái của anh an ủi em, nói em đừng buồn, cô bé còn nói... nhà họ Nguyễn của anh gen rất mạnh."

"Tất nhiên rồi…” Nguyễn Duật Nghiêu đi về phía Trâu Niệm, đến gần cô, tựa trán vào trán cô, nghiêng đầu hôn môi cô, mở to mắt nhìn môi cô, nhẹ giọng nói: “Gen mạnh, mạnh đến nổi em cũng chịu không được... mau khỏe lại nhé, anh sẽ đợi em, chờ để anh yêu em ngày đến đêm, và để em mang thai con của anh..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2271.html.]

Dưới sự cám dỗ của khí chất nam tính mạnh mẽ của anh, toàn thân Trâu Niệm mềm nhũn ra.

Hôn anh, dịu dàng và trìu mến...

Buổi tối, hai người vẫn không ngủ cùng nhau, nhưng anh lại ôm cô nằm rất lâu, thở dài hôn lên cổ cô nói: “Niên Niệm, em đừng nhận sự quan tâm của người đàn ông khác, anh thấy rất khó chịu, chuyện đó cũng giống như việc em thấy anh được người phụ nữ khác giúp đỡ vậy; Anh tin rằng em yêu anh, thực sự yêu anh, giống như anh thực sự yêu em vậy. Mỗi một tế bào trong cơ thể anh nói với anh rằng anh yêu em rất nhiều và anh mong em hiểu cho anh."

Sáng hôm sau, Tô Chính Đông đến bệnh viện thăm Trâu Niệm.

Trâu Niệm khéo léo nói với anh ta: “Anh dậy sớm như vậy không mệt sao?"

“Sao lại mệt?” Anh khó hiểu.

Trâu Niệm ho khan, nói: "Trước kia anh rất hay ỷ lại, anh quên rồi sao?

Tôi nhớ đến chín giờ anh mới dậy, thường xuyên đi làm muộn, sau đó cơ bản là anh không đi làm. "

“Anh đã thay đổi rồi!” Tô Chính Đông đứng trước giường bệnh của cô, nghiêng người, hai tay ôm lấy giường bệnh, nhìn sắc mặt Trâu Niệm nói: “Trước kia buổi sáng lúc nào anh cũng nói với em anh đã ôm người phụ nữ nào, ngủ ở nơi nào, thật ra đều là anh lừa em. Anh chờ em ghen, nhưng em lại không. Dần dần, anh cảm thấy mình không thể mất mặt. Bất kể em có ghen hay không, cuộc sống anh có thể phải giả tạo trong mắt anh và phong phú trong mắt em, không bằng cho em nghĩ anh có nhiều phụ nữ, không phải giữ mình cho em.

Trâu Niệm nghiêm túc nhìn hắn: "Tô Chính Đông, anh đừng nhìn tôi nói chuyện."

“Có phải em sẽ bị anh mê hoặc không...” Anh tự tin nói.

Trâu Niệm lắc đầu.

Thực sự cô không bị mê hoặc, trên đời này có rất nhiều mỹ nam, nhưng không phải tất cả đều phù hợp!

Tô Chính Đông cảm thấy bực bội, đưa ngón tay nắm vào cái cổ trắng nõn của Trâu Niệm, nghiến răng nghiến lợi đùa một cách hung tợn: "Em lúc nào cũng làm anh phát cáu như vậy, anh thật sự muốn bóp c.h.ế.t em."

Loading...