Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 225:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:40:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em không mệt!" Trác Địch lập tức nhìn anh, "Đã rất lâu rồi em không gặp anh, anh cũng đã lâu không gặp em, anh liền… em… em muốn nói, anh không nhớ em sao?

Trên máy bay em… em rất phấn khích vì nghe cảnh sát nói chính chồng em đã báo án tìm em, nghe xong em luôn kích động. Điều này làm dịu đi mọi sợ hãi trong lòng em. Trước khi nghe tin anh tìm em, em vẫn còn run rẩy cả người."

“Trở về nghỉ ngơi.” Nguyễn Duật Nghiêu chỉ nói bốn chữ, sau đó nghiêm túc lái xe, không đáp lại lời Trác Địch.

Trác Địch một mình hờn dỗi, nhìn chằm chằm về phía trước. Cô ta không hiểu vì sao Nguyễn Duật Nghiêu tìm được cô ta rồi lại không để ý đến cô ta, cô ta có chỗ nào không tốt chứ?

Trong số phụ nữ, cô ta cũng được coi là xinh đẹp, không đúng sao?

Nguyễn Duật Nghiêu chở cô ta đến nơi Đổng Nhân ở.

Mê Truyện Dịch

Trước khi rời đồn cảnh sát, Trác Địch đã gọi điện thoại cho mẹ Đổng Nhân của cô ta. Đổng Nhân nói cho cô ta biết địa chỉ hiện tại của bà ta, cho nên hiện tại Trác Địch xuống xe ở đây cũng không có gì đáng ngạc nhiên, cô ta biết đây là nơi mẹ cô ta ở.

Nguyễn Duật Nghiêu không ở lại, trực tiếp lái xe rời đi.

Trác Địch nhìn chiếc xe của anh rời đi, những gì còn sót lại là hình bóng nam tính quyến rũ của anh vẫn còn đọng lại trong tâm trí cô ta...

Cô ta lên lầu bấm chuông, Đổng Nhân lập tức đi ra mở cửa.

Nhìn thấy Trác Địch, Đổng Nhân liền ôm con gái nói: "Tiểu Địch, mẹ lo lắng c.h.ế.t mất."

"Mẹ..." Trác Địch ôm mẹ khóc nức nở, khóc rất thảm thiết, làm nũng như một đứa trẻ.

Đổng Nhân vỗ vỗ lưng con gái: "Đừng khóc, vào nói cho mẹ biết chuyện gì xảy ra."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2253.html.]

Trác Địch đi vào, ngồi trên sô pha.

Đổng Nhân lấy cho con gái một ly nước trái cây, nghe con gái nói những chuyện mà cô ta gặp phải khi đi du lịch.

Trác Địch bắt đầu nói lại từ đầu đến cuối, chậm rãi nói, khiến Đổng Nhân nghe đến mức sợ hãi. Trác Địch nói xong, cau mày run rẩy, nói, "May mắn có Duật Nghiêu báo cảnh sát, mẹ, sao mẹ không báo cảnh sát?

Con ở đó gấp muốn chết!”

Đổng Nhân hơi xấu hổ, nhưng bà ta nhanh chóng đổi sang dáng vẻ đau thương, “Mẹ muốn đi báo cảnh sát rồi, nhưng cha con không cho, cha con ngăn mẹ lại. Sau khi báo cảnh sát, cảnh sát nhất định sẽ điều tra. Nếu điều tra đến chỗ cha con, phát hiện con là con gái riêng của ông ta thì phải làm sao? Ông ta nói sẽ phái người đi tìm con, nên mẹ chỉ có thể đợi.”

“Nhưng Duật Nghiêu đã báo công an rồi.” Trác Địch nói.

Đổng Nhân lắc đầu, “Không giống nhau. Duật Nghiêu là Duật Nghiêu, lập trường không giống mẹ. Cha con quản được mẹ, cha con có quản được Duật Nghiêu không?”

“Dù sao thì mẹ cũng rất buồn phiền vì sợ cha con không báo cảnh sát, lâu như vậy lỡ như con không may c.h.ế.t ở bên ngoài thì sao?

“Mẹ sẽ không còn con gái nữa.” Trác Địch tức giận nói rồi đứng dậy muốn đi tắm.

Cô ta cảm thấy mình cần phải ngủ một giấc, tỉnh dậy liền quên đi những điều tồi tệ trong những ngày qua.

Đổng Nhân cúi đầu, trong phòng khách chỉ còn lại mình bà ta. Thời tiết hiện tại không lạnh cũng không nóng, bà ta mặc quần áo dài tay, cả ngày không ra ngoài.

Trên chân bà ta có những vết bầm tím do bàn tay của người đàn ông ghê tởm gây ra, rất đau!

Trên cơ thể, ngực, cánh tay và lưng khắp nơi đều có vết thương, bà ta cảm thấy ghê tởm như có hàng vạn con gián đang bò trên người mình... Bà ta nhìn về phía phòng tắm, trong lúc tâm trạng phiền nhất còn phải chăm sóc đứa con gái này!

Bà ta không hiểu Nguyễn Duật Nghiêu báo cảnh sát lúc nào, làm sao đúng lúc này lại tình cờ biết được Trác Địch đang ở đâu?

Loading...