Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 212:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:39:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đổng Nhân cũng là một người phụ nữ có tố chất tâm lý rất mạnh. Bà ta và Nguyễn Duật Nghiêu đối mắt với nhau khoảng hơn một phút. Ánh mắt hai người không hề tránh né.

Nhưng Đổng Nhân không nhìn ra được điều gì từ trong ánh mắt của Nguyễn Duật Nghiêu, không nắm được tâm lý thật sự của Nguyễn Duật Nghiêu.

Đổng Nhân nói rõ, dáng vẻ rất tự nhiên, không hề hoảng loạn: "Ồ, có một lần vô tình phát hiện Trác Đằng trên đường, sau đó tôi liền tò mò, cậu ta thật sự là Trác Đằng sao? Tiện tay lấy điện thoại ra quay lại."

Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, anh biết Đổng Nhân đang nói dối. Lần trước người mà anh phái đi bảo vệ Trâu Niệm nói, có một người đàn ông trẻ tuổi theo dõi Trâu Niệm và Hướng Dương suốt đường trở về tiệm hoa. Căn cứ theo video và hình ảnh lần này để phân tích, nếu như không sai, người đàn ông trẻ tuổi đó có thể là Trác Đằng. Anh còn nghe vệ sĩ nói, hôm đó Đổng Nhân cũng theo dõi Trâu Niệm và Hướng Dương. Như vậy, Nguyễn Duật Nghiêu có thể đoán được Đổng Nhân đã phát hiện ra Trác Đằng vẫn còn sống vào này hôm đó.

"Bà biết Trác Đằng hiện đang sống ở đâu không? Nếu như thuận tiện... đưa địa chỉ của cậu ấy cho tôi." Nguyễn Duật Nghiêu mở miệng nói.

Đổng Nhân nào có ngốc như vậy, cười qua loa nói: "Thật ngại quá, tôi không biết Trác Đằng đang sống ở đâu. Hôm đó gặp cậu ta ở nhà hàng là ngẫu nhiên, sau này tôi cũng chưa từng gặp lại Trác Đằng. Hơn nữa, một người phụ nữ như tôi nào dám theo dõi ai... Nhiều lắm chỉ là dè dặt lấy điện thoại ra quay video mà thôi. Vốn là muốn cho lão Trác xem, dù sao cũng là con riêng của ông ta. Sau này nghĩ lại, hay là thôi đi. Hiện tại lão Trác không ưa tôi, tôi cần gì phải bám lấy."

Nguyễn Duật Nghiêu nhẫn nại lắng nghe Đổng Nhân nói dối, vẻ mặt không hề mang theo sự vui mừng hay tức giận. Trước khi đến đây, anh đã nghĩ được tám phần.

Uống xong mấy ly rượu, lúc rời khỏi địa điểm gặp mặt, Đổng Nhân cau mày một tay vịnh vào bả vai Nguyễn Duật Nghiêu, suýt chút đã ngã nhào, cánh môi lơ đãng sượt qua trước n.g.ự.c anh. Bà ta ngẩng đầu nói với anh: "Có muốn đến nhà tôi ngồi một lát hay không?"

"Hôm nay tôi mệt rồi, lần sau nếu như có cơ hội chúng ta gặp lại." Anh đẩy Đổng Nhân đang dính lên người mình ra, giao bà ta cho nhân viên phục vụ ở đây, tìm người thay thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2121.html.]

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Duật Nghiêu một mình rời khỏi, đi về phía chiếc xe của mình.

Nguyễn Duật Nghiêu lên xe, anh nhận lấy điện thoại, nhìn chằm chằm vào phương hướng xe Đổng Nhân biến mất. Anh nghe điện thoại vài giây, sau đó lập tức nói: "Đi theo, đừng để bứt dây động rừng. Nếu như làm tốt, nhất định không bạc đãi các người."

Bên kia nói: "Được, Nguyễn tổng."

Nguyễn Duật Nghiêu cúp máy, ném sang một bên, sau đó khởi động xe rời khỏi.

Về đến nhà họ Nguyễn, Nguyễn Duật Nghiêu chỉ vội vàng nói một câu "Mẹ, con về rồi". Anh trực tiếp đi lên lầu, cởi bộ âu phục và áo sơ mi đầy mùi rượu ra, đi tắm rửa, thay một bộ đồ ngủ mới.

Tiêu Ngọc Hoa ở dưới lầu nói với bảo mẫu: "Chị dâu của Duật Nghiêu ban ngày có mua một ít trái cây, bên trong có loại Duật Nghiêu thích ăn, mang một ít lên cho nó đi."

Bảo mẫu trong nhà nhanh chóng rửa trái cây, cắt xong liền bưng lên cho Nguyễn Duật Nghiêu. Nguyễn Duật Nghiêu nói một tiếng "cảm ơn". Anh nhận lấy, nói với dì bảo mẫu không cần đặc biệt vì anh mà bận rộn, đã muộn như vậy rồi nên đi nghỉ ngơi.

Tiêu Ngọc Hoa xem tivi dưới lầu, không đi lên. Ở nhà cũng không có mấy người, nên nghỉ ngơi cũng đã đi nghỉ ngơi, con trai cả với con dâu đang ở bệnh viện chăm con gái.

Nguyễn Duật Nghiêu đưa quần áo vừa cởi ra cho dì bảo mẫu, nói có thể vứt đi, lúc xã giao không cẩn thận làm bẩn, không cần bộ quần áo này nữa.

Loading...