Không lâu sau, mẹ Trâu tìm thấy hộ chiếu trong ngăn kéo trên lầu theo chỉ dẫn của con gái, nói có.
Sau đó Trâu Niệm liền cúp máy, nói công ty có việc, nên không nói chuyện nữa.
Trâu Niệm đang ở tiệm hoa, vô cùng lo lắng.
Lần này cô đã gạt mẹ mình theo một ý nghĩa nào đó, trong lòng Trâu Niệm rất khó chịu. Buổi trưa tiêm một mũi dự phòng cho mẹ, buổi tối về mới nói chuyện chính, như vậy mọi chuyện có vẻ cũng không quá đột ngột, đúng không.
Trâu Niệm cứ sợ mình làm không tốt, để lộ ra dấu vết, Hướng Dương an ủi cô, nói không sao đâu, cứ thoải mái đi, sinh đứa bé ra rồi tính sau.
Nhưng Trâu Niệm cũng buồn bực, sau khi sinh đứa bé ra rồi làm gì nữa? Nếu sang năm có thể thuận lợi gả cho Nguyễn Duật Nghiêu, thì phải giải thích với mẹ thế nào?
Nói năm trước lén lút sinh con cho anh sao?
Chỉ nghĩ tới thôi Trâu Niệm cũng đã vô cùng lo lắng!
Tối hôm đó sáu giờ Trâu Niệm mới về đến nhà, trước đó đã gặp Nguyễn Duật Nghiêu, anh an ủi cô, tiếp thêm dũng khí cho cô.
Trên bàn ăn, mẹ Trâu gắp đồ ăn cho Trâu Niệm, còn khen con gái: "Niệm Niệm, gần đây con béo lên không ít đó, trên mặt có chút thịt rồi, lúc trước gầy như vậy, bây giờ có da có thịt đẹp hơn rất nhiều.
Dì bảo mẫu cũng đáp lời: "Đúng vậy, Niệm Niệm ngày càng xinh đẹp."
"Niệm Niệm, lúc trưa con tìm hộ chiếu làm gì vậy?" Mẹ Trâu chợt nhớ ra, hỏi con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2012.html.]
Trâu Niệm giả vờ như giật mình nhớ tới chuyện này, đặt bát đũa xuống, thận trọng nhìn mẹ nói: "Mẹ, có chuyện này con muốn bàn bạc với mẹ, là về công việc của con.
Không phải con được Hướng Dương giới thiệu vào công ty sao, cũng xem như là đi cửa sau, các vị lãnh đạo từ trên xuống dưới đều đặc biệt quan tâm con, lần này công ty có một cơ hội ra nước ngoài đào tạo, đề cử con đi, nhưng phải đào tạo ít nhất một năm, không thì cũng phải bảy tám tháng, chủ yếu là phải ra nước ngoài, nên con hơi do dự..."
"Đi nước ngoài xa như vậy, còn phải đi một năm?" Mẹ Trâu kinh ngạc. Vất vả lắm mới hết bệnh, mẹ con đoàn tụ, nhưng lúc này con gái lại muốn rời đi?
Một nhà ba người nhưng lại ở ba nơi, khiến bà ấy chua xót.
"Đi rồi có được lợi ích gì?
Có đáng không?" Vẻ mặt mẹ Trâu u sầu.
Mê Truyện Dịch
Trong lòng Trâu Niệm cảm thấy vô cùng khó chịu như sông cuộn biển gầm, cúi đầu, cắn răng nói: "Đi đào tạo ở nước ngoài một năm, có thể được tăng lương lâu dài, về nước sẽ được thăng chức ngay lập tức, tiền lương cũng cao hơn hiện giờ rất nhiều."
Đối với chuyện Trâu Niệm phải ra nước ngoài một năm, mẹ Trâu không đồng ý.
Bà ấy nhíu mày hỏi cô: "Niệm Niệm, con nói thật với mẹ, con thật sự xem trọng công việc như vậy sao? Chúng ta là phụ nữ, công việc và gia đình cái nào quan trọng hơn?
Nếu đi thì sẽ lỡ mất một năm!"
Trâu Niệm hiểu ý của mẹ, ý của bà ấy đại khái là bỏ lỡ một năm vì công việc, không đáng, cô nên dùng một năm này để xem mắt hẹn hò.
Theo quan niệm của mẹ Trâu, phụ nữ nên ở nhà giúp chồng dạy con, không cần phải ra ngoài làm việc, không cần kiếm tiền.
"Mẹ, con không muốn bỏ qua cơ hội này, đây là cơ hội rất hiếm có, con muốn đi nước ngoài." Trâu Niệm nói một hơi, cảm giác lừa dối người thân giống như đi đêm gặp ma vậy, tim đập nhanh không chịu được, nhanh vô cùng, thịch... Thình thịch... Càng lúc càng nhanh.