Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 20:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:08:22
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Duật Nghiêu nghiêm túc nói: "Nếu cô cố ép mình không sợ hãi để lên xe của tôi chỉ vì dự án, vậy thì tôi rất muốn biết, cô Trâu... vì dự án này còn có thể ép mình làm điều gì nữa không? Ngủ với tôi một đêm nữa, cô cũng không ngại sao?"

"..." Trâu Niệm đanh mặt lại.

Anh nói: "Lần trước trên chiếc xe này, tôi gần như sờ soạng hết cả người cô, cô không sợ sao? Lần này cô lên xe là chuẩn bị dâng hiến sao? Hửm? Cô Trâu..."

Sắc mặt Nguyễn Duật Nghiêu phủ một lớp băng lạnh lùng, Trâu Niệm đè nén cơn tức giận, phớt lờ lời nói cay nghiệt của anh.

Cô giải thích: "Nguyễn tiên sinh đích thân chở tôi đến đây, tôi rất biết ơn. Hồng Viễn và Tập đoàn Nguyễn Thị quả thực có liên quan đến dự án này, sớm muộn gì tôi cũng phải nói chuyện này thôi, tôi chỉ tiện thể nhắc đến thôi, có gì chọc giận Nguyễn tiên sinh sao?"

Trâu Niệm cởi chiếc áo vest đang khoác trên người, đúng là rất ấm áp, mùi hương nam tính xộc vào mũi cô là của Nguyễn Duật Nghiêu, cô sợ đắc tội với anh, lúc đưa bộ vest cho anh, cô nhỏ giọng giải thích nói: "Nguyễn tiên sinh đưa tôi đến đây, tôi rất cảm kích."

Khi anh đưa tay nhận lại chiếc áo vest của mình, bàn tay ấm áp của người đàn ông như vô tình nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Trâu Niệm, anh nhàn nhạt nói: "Cảm kích thế nào..."

Trâu Niệm giật mình liền rụt tay lại.

Nguyễn Duật Nghiêu mím chặt đôi môi mỏng, cầm lấy áo khoác của mình tiện tay đặt sang một bên.

Trong xe, hơi thở và mùi hương của đàn ông và phụ nữ hòa lẫn vào nhau, khiến anh cảm thấy rất quen thuộc.

Anh không khỏi nghĩ đến đêm đó ở khách sạn, cô thở hổn hển rên rỉ, nằm dưới người anh van nài muốn anh cho cô nhiều hơn, khi anh đưa vào sâu hơn cô cảm thấy đau nâng chiếc cổ mảnh mai lên, cau mày, cắn chặt môi xin tha.

Phản ứng của cơ thể khiến Nguyễn Duật Nghiêu thở không đều đặn, ở trước mặt Trâu Niệm, anh đã cố kiềm chế lời nói cử chỉ, nhưng không hiểu vì sao cô luôn khiến anh thấy buồn bực hết lần này đến lần khác, hoặc có lẽ do anh tự chuốc lấy bực bội.

Trâu Niệm chạm tay vào cửa xe, tim đập thình thịch, chuẩn bị xuống xe.

Trong thoáng chốc cô lại đối mặt với lo lắng thực tế, liệu anh có vì dự án của Hồng Viễn mà giận cá c.h.é.m thớt, cố tình gây khó dễ cho cô không?

"Này..."

Đi kèm với tiếng "Này" là gõ bên ngoài cửa kính bên ghế phụ lái.

Trâu Niệm sửng sốt, người đứng ngoài xe là Hướng Dương...

"À, cô ấy là bạn của tôi." Trâu Niệm lúng túng, nhìn Nguyễn Duật Nghiêu tỏ vẻ áy náy, Nguyễn Duật Nghiêu cau mày không nhận ra người đang đứng ngoài xe.

Hướng Dương chào Nguyễn Duật Nghiêu: "Xin chào ông chủ Nguyễn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-201.html.]

Người đàn ông có sắc mặt rất lạnh lùng.

Trâu Niệm muốn xuống xe, lại phát hiện cửa xe không mở được.

"Sao anh lại tới đây?" Hướng Dương mỉm cười nhìn Nguyễn Duật Nghiêu, sau đó cô ấy lấy một tay che mặt, nháy mắt với Trâu Niệm.

Mê Truyện Dịch

Cô ấy nhìn thấy vết rượu trên n.g.ự.c Trâu Niệm.

"Chúng tôi trùng hợp gặp nhau ở khách sạn, sau đó... Nguyễn tiên sinh tiện đường lái xe đưa em đến chỗ chị." Trâu Niệm nói.

Cô quay lại nhìn Nguyễn Duật Nghiêu một cái, nhưng cửa vẫn không thể mở được.

Nguyễn Duật Nghiêu nhấn nút mở khóa, lúc này Trâu Niệm mới mở được cửa xe.

"Có chuyện gì vậy?" Hướng Dương kéo tay Trâu Niệm nhỏ giọng hỏi.

"Về nhà rồi nói..."

Trâu Niệm quay đầu lại đang muốn nói lời tạm biệt với người đàn ông trong xe, nhưng Hướng Dương đã nhanh miệng nói: "Cám ơn ông chủ Nguyễn đã đưa Niệm Niệm đến chỗ tôi. Lên nhà ngồi chơi nhé?"

Trâu Niệm: "..."

Cô nhìn Hướng Dương, chị đừng gây phiền phức cho em được không?

Nguyễn Duật Nghiêu ngồi trong xe, nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, chờ đợi lời mời của cô.

...

Bước vào thang máy, Trâu Niệm đứng cạnh một người đàn ông nào đó.

Hướng Dương mở cửa, là một căn hộ hai phòng ngủ, Hướng Dương cười nói: "Ông chủ Nguyễn đừng chê nơi này tồi tàn nhé... Niệm Niệm thường xuyên đến ở lại, chưa từng có người đàn ông nào đến đây."

"..." Trâu Niệm xấu hổ không dám ngẩng đầu lên.

Trên ghế sô pha trong phòng khách, có một đống quần áo phụ nữ, Hướng Dương vội vàng đi tới thu dọn: "Sáng sớm vội ra ngoài, thay mãi mà không chọn được bộ quần áo nào vừa ý... nên quăng một đống bừa bộn vậy đấy..." Hướng Dương quay đầu nhìn Trâu Niệm: "Em đưa ông chủ Nguyễn vào phòng em ngồi chơi một lát, chị sẽ dọn dẹp xong ngay."

"..." Trâu Niệm không nói nên lời.

Cô ngẩng đầu, nhìn Nguyễn Duật Nghiêu với vẻ không được tự nhiên, cô chỉ vào phòng mình.

Loading...