Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 198:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:32:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh nói: “Hãy nghĩ kĩ đi, anh làm điều đó vì lợi ích của chúng ta và đứa nhỏ”.

Nguyễn Duật Nghiêu buông ra, Trâu Niệm liền rút tay cô ra, đặt xuống bụng sờ soạng một chút, hiện tại chỉ cần cởi quần áo ra là lập tức có thể nhìn thấy bụng, bụng cô càng ngày càng to, dạo này cô chỉ dám mặc những bộ quần áo rộng thùng thình...

Trong một hoặc hai tháng nữa, có lẽ mọi người đều có thể nhìn thấy cái bụng này.

Mặc dù ốm nghén nặng trong 3 tháng đầu nhưng Trâu Niệm không hề đối xử hà khắc với bản thân, cô ăn uống tốt và hấp thụ đủ chất dinh dưỡng, dự đoán cái bụng này sẽ ngày càng to lên trong tương lai.

Trâu Niệm nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói: “Em sẽ suy nghĩ, ngày mai sẽ trả lời anh."

Trâu Niệm hẹn Hướng Dương đi đến tiệm hoa, hai người hẹn gặp nhau ở đó lúc hai giờ chiều.

Nguyễn Duật Nghiêu lái xe đưa Trâu Niệm trở về, Trâu Niệm vốn không đồng ý, sợ anh bị người khác nhìn thấy, Trâu Niệm sợ mình và anh càng ngày càng bị người khác ganh ghét.

Ví dụ như thu hút sự hận thù của người phụ nữ Đổng Nhân đó.

Nguyễn Duật Nghiêu nhất quyết muốn đưa cô về, một tay cầm vô lăng, một tay nắm lấy cô, nói: “Không sao đâu, nếu có người cố ý nhìn chằm chằm chúng ta, cho dù bây giờ anh không đưa em về , những người đó cũng sẽ biết chúng ta đã gặp nhau. Ở thành phố B này, chỉ cần em và anh gặp nhau, có lẽ sẽ không giấu được ai. Chúng ta không phải là người nổi tiếng, nơi ở của chúng ta cũng không quá bí ẩn. Anh phải đi lại trong thành phố B và xuất hiện ở tập đoàn gần như mỗi ngày, em cũng phải ở trong cửa hàng, chúng ta có thể trốn tránh con mắt của người khác sao? Vốn dĩ là không có cách nào trốn tránh được. "

Trâu Niệm gật đầu, cho nên muốn trốn cũng không thể trốn được, đúng không...

Chạy một lúc, xe của anh dừng lại trước cửa hàng, Trâu Niệm quay đầu nhìn anh: “Em xuống xe đây, trên đường về nhớ lái xe chậm một chút.”

Nguyễn Duật Nghiêu nhìn cô, nắm lấy một tay cô, kéo cô về phía mình.

Trâu Niệm cảm nhận được sức lực của anh, rất nhẹ nhàng, cô cũng biết anh sắp làm gì, hôn một cái chắc không sao chứ?

Cô liền thuận thế tựa vào trong n.g.ự.c anh, khi môi anh chạm vào môi cô, môi anh nhẹ nhàng cọ xát, cô bị mùi thơm của đối phương lây nhiễm, từ từ nhắm mắt lại chìm vào nụ hôn anh mang lại...

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm hơi đỏ mặt: “Em đi đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1982.html.]

Anh nhìn cô, nhẹ nhàng "ừm" một tiếng, người đàn ông mím chặt đôi môi mỏng, như đang tận hưởng cảm giác rung động trong cơ thể do nụ hôn này mang lại, vô cùng tuyệt vời.

Trâu Niệm mở cửa xe bước xuống.

Đôi mắt anh luôn dõi theo bước chân cô.

Khi cô đi đến cửa tòa nhà, có người đi theo cô, người đàn ông đó chính là người do Nguyễn Duật Nghiêu sắp xếp để bảo vệ Trâu Niệm, anh cảm thấy mình phải bảo vệ Trâu Niệm bằng hết khả năng của mình. Đứa trẻ và cô không thể mắc phải sai lầm nào, anh cũng không biết được những kẻ tâm tư ác độc đó có thể làm ra được những gì, nên anh chỉ có thể càng đề phòng nhiều hơn.

Nguyễn Duật Nghiêu châm một điếu thuốc, xoay tay lái rời khỏi cửa tiệm.

Ở lầu trên của cửa hàng.

Hướng Dương đã mua rất nhiều trái cây mang lên, trong tiệm hoa có chỗ rửa sạch, lúc Trâu Niệm đến, Hướng Dương đã rửa sạch rồi chia làm hai phần, đưa cho hai cô gái trong cửa hàng hoa một phần.

Trong văn phòng nhỏ, Hướng Dương và Trâu Niệm vừa ăn hoa quả vừa trò chuyện.

"Em thích ăn chua à?" Hướng Dương hỏi Trâu Niệm.

Trâu Niệm gật đầu cười nói: “Gần đây em rất thích ăn đồ chua, nhưng chắc không phải mang thai bé gái đâu, em nghĩ điều này không chính xác. Mặc dù em cũng hy vọng đứa con đầu lòng của mình và NguyễnDuật Nghiêu có thể là con trai, nhưng cá nhân em lại thích con gái, chúng sẽ rất dễ thương, còn con trai thì nghịch ngợm hơn và khó dạy. "

"Đương nhiên là phải sinh con trai!" Hướng Dương trợn to hai mắt nói.

Hướng Dương nghiêm túc nói: “Nhà họ Nguyễn là gia tộc như thế nào? Gia đình bọn họ có thể không quan tâm đến giới tính của con cháu mình sao?

Chị nói cho em biết, tuy nói xã hội ngày nay đã không còn trọng nam khinh nữ, nhưng sự thật là nó vẫn không thay đổi, chị nghĩ đa số mọi người vẫn ưu ái con trai hơn con gái. Đặc biệt là người đàn ông như Nguyễn Duật Nghiêu có lẽ lại càng thích con trai hơn, cho dù có thích con gái, họ cũng muốn đẻ con trai trước , đẻ con gái sau mà thôi.”

“Còn về các trưởng bối nhà họ Nguyễn…”

Trâu Niệm gật đầu nói: " Đúng vậy, trưởng bối trong nhà hắn đều hy vọng em sẽ sinh được một đứa con trai. Thôi, cứ xem mệnh của em đi."

Loading...