Cô cũng không muốn sau này bận tâm vì anh, một người đàn ông như vậy đã thu hút được rất nhiều phụ nữ rồi, nếu còn biết lấy lòng phụ nữ, vậy người phụ nữ của anh chẳng phải mỗi ngày đều gặp nguy hiểm tứ phía sao?
Nguyễn Duật Nghiêu lái xe, anh ở cạnh cô rất vui, trên môi lúc nào cũng mang theo nụ cười dịu dàng, Trâu Niệm thỉnh thoảng lại liếc nhìn mặt anh một cái, vô cùng quyến rũ.
Lúc xuống xe, anh cuối cùng cũng nắm tay cô hỏi: "Cứ nhìn anh suốt như vậy, có phải anh rất quyến rũ không?"
"Bớt tự luyến lại đi." Trâu Niệm kiêu ngạo phản kích: "Trong bụng em đang mang thai con ruột của anh đó.
Nếu trùng hợp là con trai, vậy con em nhất định sẽ là một công tử nhỏ còn đẹp trai hơn cả anh."
Nguyễn Duật Nghiêu hài lòng gật đầu, con trai, con trai anh nhất định sẽ rất đẹp trai.
Hiện giờ đứa nhỏ đã được ba tháng, Trâu Niệm không hề có triệu chứng ốm nghén, còn ăn uống rất ngon miệng, Nguyễn Duật Nghiêu gọi cho cô những món cô thích, buổi trưa hai người lặng lẽ ở bên nhau, tim liền tim, không nói lời nào cũng có thể cảm nhận được tình cảm từ tận đáy lòng.
Sau khi ăn cơm xong, anh ngồi cạnh cửa sổ, ngẩng đầu nhìn cô.
Nguyễn Duật Nghiêu nhớ rất rõ, hôm nay là sinh nhật dương của Trâu Niệm, nhưng dường như cô lại quên mất, Nguyễn Duật Nghiêu cũng không nhắc tới, cứ như vậy đi, dù sao nhẫn cũng đã được đeo lên tay cô rồi.
Người ở thành phố B rất ít khi đón sinh nhật dương, bình thường đều làm theo tổ tiên, đón sinh nhật âm.
Một tháng sau là sinh nhật âm của cô, khi đó anh sẽ cho cô một buổi tiệc sinh nhật khó quên.
Trong lòng anh có áp lực, cũng có phấn khích, anh không quá am hiểu trong chuyện này, nhưng bây giờ lại muốn học cách làm nó.
Phải hành động để giữ trái tim của một người phụ nữ, là mẹ của con hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1941.html.]
Nguyễn Duật Nghiêu lái xe đưa Trâu Niệm về tiệm hoa.
Trâu Niệm vừa mới trở lại tiệm hoa, điện thoại đã vang lên, cô lấy ra xem thử, là một dãy số xa lạ.
Cô nhíu mày bắt máy: "Alo."
"Trưa nay, cô Trâu đã gặp Nguyễn Duật Nghiêu rồi sao?" Là giọng của Đổng Nhân.
Trâu Niệm nín thở.
Mê Truyện Dịch
Đổng Nhân nói tiếp: "Tôi hy vọng cô Trâu có thể tự biết thân phận, đừng trêu chọc vào người không thể chọc vào, Nguyễn Duật Nghiêu là chồng của con gái tôi, một kẻ thứ ba như cô khiến tôi cảm thấy rất tức giận! Nếu cô Trâu là người thông minh thì nên dừng lại càng sớm càng tốt!
Tôi đây không sợ gì cả, mà cô Trâu thì khác, mẹ cô, còn có người lớn trong nhà Nguyễn Duật Nghiêu cũng không thể chấp nhận vợ của Tô Chính Đông như cô, đừng để cuối cùng lại tự biến mình thành một tên hề!"
Đối phương cúp máy.
Từ đầu tới cuối, Trâu Niệm cũng không nói lời nào.
Cô đi tới văn phòng nhỏ của mình, để túi xuống, ngồi trên ghế sô pha thở dài, cầm điện thoại gọi cho Nguyễn Duật Nghiêu, chuyện này cô cho rằng cần phải nói với Nguyễn Duật Nghiêu một tiếng, để anh chuẩn bị tâm lý trước, biết bước tiếp theo nên làm gì, giấu diếm cũng vô dụng.
Người mà cô hoàn toàn tin tưởng chính là Nguyễn Duật Nghiêu, với tính cách thẳng thắn của cô, không thể so với những người quá khôn khéo, cũng sợ những người này sẽ làm liên lụy đến anh, điều duy nhất có thể làm là chuyện gì cũng nói với Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm biết, anh thông minh hơn cô rất nhiều.
Nhưng anh chỉ nói: "Đừng lo, anh sẽ sắp xếp."
Anh cúp máy, chỉ an ủi một câu đơn giản, nhưng dường như có sức mạnh vô hạn.
... Đây là trách nhiệm của người đàn ông này.