"Định xét nghiệm DNA, đợi Tiểu Địch du lịch về, tôi sẽ đưa Tiểu Địch rời khỏi biệt thự của ông ta, tôi không đồng ý làm xét nghiệm DNA, lão Trác nhất định sẽ cho rằng tôi chột dạ, cho rằng Tiểu Địch thực sự không phải con gái của ông ta, nếu không phải con gái của ông ta, ông ta bị lừa dối, nhất định sẽ giận cá c.h.é.m thớt lên chúng tôi, đuổi chúng tôi đi."
"Không sợ kiểu giận cá c.h.é.m thớt khác của ông ta sao?" Anh hỏi.
Đổng Nhân lắc đầu: "Chắc sẽ không đâu, ông ta không phải lưu manh côn đồ, ông ta là một thị trưởng, ông ta còn muốn địa vị thân phận nữa không nếu vì chuyện này mà gây sự với tôi? Thôi bỏ đi, ông ta không quan tâm tới tôi nhiều như vậy đâu, bây giờ vứt tôi vẫn không vứt được, đang hận không thể khiến tôi biến mất ngay lập tức đây này.
Hơn nữa Tiểu Địch là con gái, con người lão Trác rất trọng nam khinh nữ!"
Nguyễn Duật Nghiêu không đụng đến một ngụm rượu vang nào, anh cầm hộp thuốc rút một điếu thuốc ra đặt vào môi, dùng bật lửa châm điếu thuốc, rồi thuận tay ném bật lửa sang một bên, nửa đùa nửa thật nói với vẻ đầy hứng thú: "Vậy bà có biết, nếu Trác Địch không còn là con gái của thị trưởng, thì tôi sẽ lập tức ly hôn, đệ đơn ly hôn với cô ta không."
"Thật sao?" Đổng Nhân nhíu mày, hơi nghiêng người về phía trước, đảo mắt, mím môi cười nhạt hỏi: "Sau khi ly hôn, cậu có người phụ nữ muốn cưới rồi? Là ai vậy? Tôi từng nghe Tiểu Địch nói có hai người, một người tên là Trương Chương, một người tên là Trâu Niệm, trong hai người này, cậu vừa ý ai hơn?
Hay là, muốn chơi mà không cần kết hôn?"
Nguyễn Duật Nghiêu phả ra một làn khói, đảo mắt, nói với Đổng Nhân một cách mập mờ sao cũng được: "Tôi không vội chuyện hôn nhân đại sự, nếu độc thân, tôi có thể cưới vợ bất cứ lúc nào.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1881.html.]
Nhưng bây giờ bà hỏi tôi vừa ý ai hơn, câu hỏi này tôi ngược lại thực sự không trả lời được, người tôi thích, hẳn là một người phụ nữ có thể mang tới cảm giác rất mãnh liệt cho tôi....."
"Dĩ nhiên, phụ nữ thích cảm giác đàn ông mang lại, đàn ông cũng thích cảm giác phụ nữ mang lại, dục vọng là lớn nhất." Đổng Nhân hùa theo nói.
Bữa trưa của hai người, quá trình và kết thúc đều rất vui vẻ.
Đổng Nhân dường như không phản đối việc Nguyễn Duật Nghiêu đệ đơn ly hôn, lúc Nguyễn Duật Nghiêu rời đi đã chủ động đưa Đổng Nhân, trên đường đi, Đổng Nhân chỉ vào một cửa hàng trang sức trên đường lớn, nói rằng bà ta sớm đã nhìn trúng một sợi dây chuyền ở đó, ý tứ đã rất rõ, Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày, đưa thẻ cho bà ta, thích thì mua, quẹt thẻ này là được.
Đổng Nhân vào trong, Nguyễn Duật Nghiêu đợi trong xe, gọi cho luật sư vẻ mặt khá nghiêm túc.
Trong điện thoại, Nguyễn Dật Nghiêu chỉ thông báo đơn giản với luật sư của mình, bây giờ có thể chuẩn bị chuyện đệ đơn ly hôn, tạm thời giữ bí mật chuyện này, còn cụ thể thì chiều gặp mặt sẽ tiến hành bàn bạc.
Nguyễn Dật Nghiêu nói xong thì cúp máy, một mình Đổng Nhân trong tiệm trang sức, vẫn chưa ra.
Bây giờ anh không thể bảo luật sư làm bất kỳ hành động cụ thể nào, chỉ bảo chuẩn bị sẵn sàng mọi lúc, trong ấn tượng của anh, Đổng Nhân không phải là kiểu phụ nữ đầu óc đơn giản như vậy, nhưng bây giờ, sao Đổng Nhân lại dễ dàng mắc câu rồi?
Điều này khiến Nguyễn Dật Nghiêu cảm thấy khó hiểu.