Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 182:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:30:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em sẽ xử lý ổn thỏa, ngày ly hôn sẽ không còn xa nữa, anh không cần lo lắng cho em." Trâu Niệm nghiêm túc nói với anh, cô có phần sợ hãi trước ánh mắt sâu xa khó dò vừa rồi của anh, Trâu Niệm rất sợ anh sẽ làm gì đó cho cô, người đàn ông này, làm gì cũng luôn âm thầm lặng lẽ, Tô Chính Đông không phải đối thủ của anh, Hồng Viễn cũng không phải đối thủ của tập đoàn Nguyễn thị.

Anh mỉm cười, một tay nắm chặt vô lăng, đôi môi mỏng mím chặt vẫn là không nói gì.

Trong xe, vô cùng yên tĩnh.

Hai người nhất thời im lặng suy nghĩ chuyện riêng của mình.

Khoảng vài phút sau, anh đột nhiên lên tiếng: "Xin lỗi, không thể quang minh chính đại đến thăm mẹ em."

"Không sao, em rất hiểu anh." Trâu Niệm nói với anh.

Anh đưa tay nâng mặt cô, hai người hôn nhau say đắm mãnh liệt bên trong chiếc xe đỗ bên đường trên đoạn đường vắng vẻ, đôi môi Nguyễn Duật Nghiêu mang theo hơi thở quyến rũ tột cùng, đôi môi mỏng gợi cảm hé mở, anh khẽ nói: "Niệm Niệm, anh sẽ nhanh chóng cho em một lời giải thích, em hãy tin anh." Đôi mắt người đàn ông lúc này vô cùng nghiêm túc, như thể đang đưa ra lời thề.

Cô gật đầu, ôm lấy cổ anh, chủ động hôn anh.

Trong xe, hai bóng người hôn nhau say đắm quấn lấy nhau.....Hôn vì buồn, vì an ủi mà vỗ về, điều có thể làm cũng chỉ được như vậy mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1821.html.]

Tối hôm đó, Trâu Niệm ở bệnh viện không đi.

Bắt đầu từ chiều, mẹ cô liên tục thở dài, cô không biết mẹ là vì cơn tức giận lần này nên cơ thể mệt mỏi, hay là trong lòng vẫn lo lắng chuyện cô ngoại tình không noi theo gương tốt mà thở dài, nói chung là, đều là lỗi của cô, sau đó cô cũng bắt đầu không ngừng thở dài, không dám để mẹ nghe thấy.

Ngày hôm sau, Tô Chính Đông đến.

Trước khi tới có gọi điện cho Trâu Niệm, Trâu Niệm ra hành lang bệnh viện nghe điện thoại, Tô Chính Đông nói xin lỗi trong điện thoại, anh ta nói muốn tới bệnh viện, Trâu Niệm không ngăn cản, muốn gỡ chuông phải tìm người buộc chuông, cô hy vọng Tô Chính Đông có thể tới nói dối, để mẹ cô không còn nghi ngờ chuyện cô ngoại tình nữa.

Tô Chính Đông đồng ý, có lẽ anh ta thực sự đã vô cùng hối hận, say rượu, quả thực hại c.h.ế.t người.

Vào khoảnh khắc anh ta đồng ý, Trâu Niệm liền cúp máy, cô rất cạn lời với mình, bản chất con người thật sự rất xấu xa, cô không nhìn người khác, chỉ riêng nhìn bản thân mình thôi cũng đã đủ thấy xấu xa, đã làm ra chuyện khiến người ta khinh bỉ, còn cầu xin người khác giúp mình nói dối biện hộ.

Cô lắc đầu, thôi vậy, cũng không thể ra ngoài tự đ.â.m đầu c.h.ế.t ở bên ngoài được. Ngày tháng vẫn tiếp diễn, vẫn phải tiếp tục sống, dần dần thích nghi với bản thân ghê tởm như thế này thôi.

Trong quá trình thích nghi với bản thân như thế này, cô không biết mình đã sai tới mức nào rồi, không cách nào nhìn rõ bản thân, cũng không biết phải cân nhắc thế nào, vậy thì, ngẩng đầu còn có trời xanh, tiện nhân, ắt có trời trừng trị.

Mê Truyện Dịch

Cô hy vọng, mình đừng sai tới mức khiến trời xanh cũng nổi giận.

Trong phòng bệnh của mẹ Trâu, Tô Chính Đông đứng với thái độ nhận lỗi, dáng người thẳng tắp, ngẩng đầu nói với mẹ Trâu đang nằm trên giường bệnh: "Mẹ, xin lỗi, hôm qua con thực sự uống nhiều rồi, đi công tác về quá mệt, lại tham gia hôn lễ của một người anh em, bị họ ép rượu nên không kiềm chế được.

Loading...