Con của anh cần một người mẹ, một người cha, một gia đình hoàn chỉnh ấm áp. Anh của năm ba mươi sáu tuổi khao khát có được một gia đình, khao khát này chi phối anh, thúc dục anh vì gia đình của mình mà đi làm chuyện gì đó.
Anh lo lắng trong quá trình sẽ xảy ra sai lệch, anh không còn là người trẻ tuổi xúc động nữa, anh làm chuyện gì cũng cần có gì đó bảo hộ. Chính vì Nguyễn Duật Nghiêu sợ mất đi, thế nên mới quấn chặt lấy như vậy, mặc kệ sau này có xảy ra chuyện gì thì Trâu Niệm cũng không thể rời bỏ anh.
Ít nhất thì trong bản hợp đồng này cũng đã ghi rõ ràng, cô là nhân viên của công ty anh hai năm. Nếu như cô đơn phương bội ước thì anh sẽ bắt cô phải đền bù một khoản rất lớn, một khoản tiền mà cô không thể nào trả nổi. Cô chỉ có thể ở bên cạnh anh, ít nhất là hai năm, cho dù là phải biến thành diễn viên bất đắc dĩ, đóng vở kịch cấp trên cấp dưới.
Nguyễn Duật Nghiêu nguyện ý tin tưởng những điều mà mình suy nghĩ chỉ là anh đang lo xa mà thôi, càng nguyện ý tin tưởng những điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Tóm lại, Trâu Niệm sẽ không thể nào rời bỏ anh, bởi vì anh sẽ không buông cô ra đâu.
Có bản hợp đồng này, Nguyễn Duật Nghiêu anh cũng coi như có thêm được một phần bảo đảm, ít nhất là bảo đảm về mặt thời gian.
Vài ngày sau đó, mẹ Trâu hỏi con gái: “Con đã liên lạc với Chính Đông chưa? Cậu ta có đồng ý chuyện ly hôn không? Chuyện ly hôn này, con tính như thế nào rồi?”
“Chuyện này con tạm thời vẫn chưa có tính toán gì, hai ngày nữa con định gặp anh ta một lần, hai bên bình tĩnh rồi nói về chuyện ly hôn.
Anh ta chắc chắn sẽ không đồng ý chuyện ly hôn, nhưng con nhất đinh phải ly hôn. Mẹ, con và anh ta không thể nào sống chung với nhau được nữa.” Trâu Niệm chăm chú nói với mẹ, hi vọng bà không tiếp tục khuyên nhủ mình nữa...
Mẹ Trâu thở dài, bà cũng không dám can thiệp nhiều vào những quyết định của con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1733.html.]
Mỗi ngày Trâu Niệm vẫn nghe điện thoại của Tô Chính Đông, nhưng chỉ nói chuyện vài câu là cúp máy. Cô đã quyết định nhất định phải ly hôn rồi, Trâu Niệm sẽ không cho Tô Chính Đông bất cứ cơ hội nào.
Cô nghe Hướng Dương nói, hiện giờ Tô Chính Đông đang dẫn con gái một người bạn của Trịnh Lan đi mua sắm, thăm thú thành phố B.
Mê Truyện Dịch
Mặc dù anh ta cảm thấy vô cùng phiền chán, nhưng cô gái kia dường như rất lợi hại, bám dính lấy anh ta, khiến Tô Chính Đông không thoát thân được.
Lần đầu tiên Trâu Niệm chủ động gọi điện thoại cho anh ta, nói đến chuyện ly hôn.
Tô Chính Đông chỉ trả lời một câu: “Không ly”, sau đó cúp điện thoại. Trâu Niệm lại gọi điện lại lần nữa, nhưng anh ta không nghe. Cô gọi lần thứ ba, Tô Chính Đông lập tức tắt máy.
Trong quá trình ly hôn, Trâu Niệm hi vọng Nguyễn Duật Nghiêu đừng nhúng tay vào, anh mà lo liệu chuyện này cho cô thì không được tốt cho lắm, thân phận của hai người cũng không thích hợp!
Trâu Niệm chọn một ngày trời nắng, đi ra ngoài, hẹn gặp luật sư.
Hướng Dương cũng đi cùng cô, xe lái đến trung tâm thành phố, Hướng Dương hỏi cô: “Thực sự phải làm như vậy à?”
Trâu Niệm mím môi: “Không thì còn có thể như thế nào được nữa, Tô Chính Đông chắc chắn không chịu ký giấy ly hôn đâu. Mấy ngày tới, em chỉ có thể áp dụng luật tố tụng để ly hôn. Chuyện này phải đem ra tòa thôi, đứa bé trong bụng em không đợi được nữa.”