Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 170:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:23:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nôn khan một trận trong nhà vệ sinh, nước mắt cũng chảy ra...

Cô cảm thấy khó chịu đến mức cơ thể như trống rỗng sau khi nôn khan.

Cô tưởng rằng giống như hôm trước, khó chịu một chút sẽ hết. Ai biết được hôm nay đặc biệt nghiêm trọng. Mười mấy phút đồng hồ, Trâu Niệm vẫn chưa ra khỏi nhà vệ sinh. Thậm chí đi một bước thì cảm giác nôn khan cũng sẽ dâng lên.

Mang thai đứa bé này, cô cảm thấy mỗi buổi sáng đều có cảm giác ốm nghén, đều làm cô cảm thấy rất cực khổ.

Thậm chí lúc này đây, Trâu Niệm nghĩ cả đời này chỉ sinh một đứa thôi, không dám chắc lần thứ hai sẽ có phản ứng ốm nghén hay không. Chỉ là quá khó chịu, nếu như không phải vì rất yêu người đàn ông này, cô thật sự không muốn sinh nữa.

Lúc nấu bữa sáng, Nguyễn Duật Nghiêu gọi điện thoại đến.

Trâu Niệm nhìn thấy số điện thoại của anh, cẩn thận liếc nhìn mẹ trong phòng ngủ. Cô nhận lấy điện thoại: "Em đây, anh đã thức rồi sao?"

"Em đã ăn sáng chưa?" Anh không trả lời mà hỏi ngược lại cô.

Mê Truyện Dịch

"Vẫn chưa, em đang nấu bữa sáng." Cô nói.

"Cơ thể em có chỗ nào không thoải mái hay không? Thức sớm như vậy, có vất vả hay không?" Nguyễn Duật Nghiêu quan tâm nói: "Có cần anh nghĩ cách hay không. Không ở nơi đó nữa, phòng quá nhỏ, hai người sẽ rất vất vả."

Trâu Niệm không biết nên nói với anh thế nào. Cô cảm thấy hoàn cảnh này rất khó khăn, không dễ sắp xếp. Mặc dù anh luôn có thể nghĩ ra rất nhiều cách, hơn nữa còn khả dụng.

"Vẫn ổn, sẽ không quá vất vả đâu, em đã quen từ lâu rồi." Trâu Niệm nói, ngửi thấy mùi thơm của cháo, cảm giác buồn nôn lại dâng lên lần nữa. Cô bụm miệng chạy về phía nhà vệ sinh.

Nguyễn Duật Nghiêu ở bên kia cũng nghe thấy, rất đau lòng.

Anh rời khỏi chung cư, chuẩn bị lái xe đi đến nhà của mình ăn cơm.

Trâu Niệm bên này không có tiếng động, cô đã đặt điện thoại xuống đi đến nhà vệ sinh. Nguyễn Duật Nghiêu cầm điện thoại thở dài, phải làm sao đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1701.html.]

Dùng cách gì có thể làm cho cô không cần vất vả nữa?

Hồi lâu sau, Trâu Niệm mới ra ngoài. Nôn khan đến toàn thân không còn sức lực, nhưng vì an ủi Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm miễn cưỡng cười nói: "Nguyễn Duật Nghiêu, cả đời này em chỉ sinh một đứa..."

"Được, chỉ sinh một đứa." Anh nói.

Nếu như mang thai một đứa bé phải vất vả như vậy, vậy chỉ cần sinh ra một thành quả của hai người thôi.

Lúc Hướng Dương thức dậy, bữa sáng đã được làm xong.

Hơn bảy giờ bốn mươi, Hướng Dương và mẹ Trâu đều đang ở trước bàn ăn. Sau khi Trâu Niệm đi lấy đũa xong cũng ngồi xuống, cùng nhau ăn sáng.

"Mẹ, cẩn thận bị phỏng." Trâu Niệm múc một chén cháo cho mẹ.

Hướng Dương ngẩng đầu nhìn Trâu Niệm, cô ấy không biết chuyện Trâu Niệm mang thai bị nôn nghén, trực tiếp hỏi Trâu Niệm: "Sao sắc mặt em lại khó coi như vậy? Bị cảm rồi sao?"

"Không có, chỉ là ngủ không ngon." Trâu Niệm nói.

Có mẹ ở đây, cô không dám nói lung tung.

Mẹ Trâu hỏi con gái: "Niệm Niệm, sau khi từ chức con có dự tính gì không?"

Hướng Dương thay Trâu Niệm giải vây: "Trước tiên cứ ở nhà nghỉ ngơi một thời gian đi, hửm? Niệm Niệm đã đi làm cả một năm, cũng không nghỉ ngơi cho mấy. Em thật sự không mệt sao?"

"Tạm thời nghỉ ngơi một thời gian, nhưng cũng đang tìm công việc, khi tìm được việc con sẽ bắt đầu đi làm." Trâu Niệm nói.

Mẹ Trâu cũng đồng ý con gái nghỉ ngơi một thời gian. Nhưng nghỉ ngơi quá lâu cũng không được, vẫn phải nhanh chóng đi tìm công việc.

Mẹ Trâu không có lòng tin với con gái mình, tốt nghiệp đại học bình thường, vừa tốt nghiệp liền gả cho người ta, còn chuẩn bị ly hôn. Lý lịch của đứa con gái này không dễ tìm công việc?

Nếu như không có công việc, mẹ con hai người phải sống như thế nào?

Loading...