Nếu như Trác Địch thật sự không phải là con gái ruột của thị trưởng. Vậy thì chuyện này quá...
"Em đã từ chức rồi sao?" Nguyễn Duật Nghiêu nhớ lại, hỏi cô.
Trâu Niệm không ngờ anh sẽ biết nhanh như vậy, ai đã nói?
"Lại là Hướng Dương nói cho Lục Nguyên, sau đó Lục Nguyên nói cho anh biết?"
Nguyễn Duật Nghiêu mỉm cười, không muốn nói anh làm thế nào biết chuyện.
"Ừm, đã từ chức rồi. Em không muốn tiếp tục làm việc tại Hồng Viễn nữa. Nên kết toán rõ ràng cũng đã kết toán rõ ràng rồi. Em và Hồng Viễn không ai nợ ai." Trâu Niệm nói sự thật.
"Tại sao chỉ nói có một mình công ty Hồng Viễn. Hồng Viễn, Tô Chính Đông, lẽ nào không phải là cùng một ý nghĩa? Em còn thiếu anh ta cái gì sao?" Nguyễn Duật Nghiêu nghe lời nói của Trâu Niệm, có hơi ghen tuông.
Trâu Niệm không ngờ anh lại ghen như vậy.
Cô giải thích: "Em đang nói lời thật lòng với anh. Em vẫn còn mắc nợ Tô Chính Đông. Cho dù nói như thế nào, anh ta vượt quá giới hạn trong hôn nhân là chuyện ngoài ý muốn, không phải anh ta tự nguyện. Còn em vượt quá giới hạn là do em cố ý làm như vậy. Đương nhiên tiền đề là do em cảm thấy đáng giá. Rất không biết xấu hổ mà cho rằng có anh thật tốt. Sau khi em kết hôn với anh ta, anh ta đã giúp đỡ em rất nhiều về mặt tiền bạc, em nợ anh ta."
"Tiền bạc, làm sao trả lại? Có thể dùng tình yêu để trả lại sao?" Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, nhìn cô mở miệng nói: "Trâu Niệm, đừng nghĩ như vậy. Chuyện này đôi bên đều có trách nhiệm. Anh có thể nói, nếu có một ngày em rời xa anh, không yêu anh nữa, anh có thể lấy lý do em đã nợ anh rất nhiều tiền mà trói chặt em hay sao? Anh sẽ không như vậy, tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Điên cuồng, có lẽ không phân biệt là đàn ông ấu trĩ hay trưởng thành. Nhưng sự điên cuồng của anh, bên ngoài và bản thân anh đều chỉ có thể cho phép nó ẩn giấu trong trái tim và trong đôi mắt anh khi nhìn em."
Trâu Niệm bị thu hút bởi thứ gì trên người anh? Là sức hấp dẫn của sự trưởng thành và chững chạc, thứ quyến rũ nhất chất chứa trên người một người đàn ông.
Tước bỏ tiền tài và quyền lực hoa lệ, bản chất con người anh vốn đã có sẵn, đã hòa vào trong m.á.u thịt của anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1691.html.]
Hai giờ chiều, hai người đi đến khách sạn.
Anh dẫn theo cô không có bất kỳ nơi nào có thể đi, biệt thự ở ngoại ô quá xa, không phải là nơi có thể để cô ở lại đó qua đêm, cho nên đến đó cũng chẳng có ích gì.
Chung cư trung tâm thành phố cũng không thể đi. Đêm đó khi anh uống say, Trâu Niệm đã bị ai đó chụp được bóng lưng, tạm thời không an toàn cho lắm.
Nguyễn Duật Nghiêu và cô nhiều ngày không gặp, trước tiên là đi khám thai, sau đó ăn cơm, cuối cùng trước khi đưa cô về phải làm một số việc, hai người ngầm hiểu lẫn nhau.
Trâu Niệm là một người phụ nữ sẽ không già mồm, sẽ không thừa nước đục thả câu. Cô đã quen thẳng thắn với người mình tin tưởng, bất cứ chuyện gì cũng vậy. Nguyễn Duật Nghiêu nói đi khách sạn thuê phòng đi, Trâu Niệm lập tức hiểu ra anh muốn làm gì.
Cầm lấy thẻ phòng, hai người cùng nhau vào thang máy, lên lầu.
Dám huênh hoang cùng nhau ra vào, là bởi vì Nguyễn Duật Nghiêu đã mặc đồ bình thường, đội mũ lưỡi trai, vành nón đã che đi ngũ quan của anh. Chỉ có thể từ xa nhìn thấy một người đàn ông với dáng người cao lớn, thân hình chói mắt, sát bên cạnh là một người phụ nữ không dám ngẩng đầu quá cao.
Mùa hè trời khá nóng, ra ngoài cả ngày trời, trên người cũng khó chịu.
Đến phòng, hai tay Nguyễn Duật Nghiêu ôm lấy gương mặt cô, nhẹ nhàng hôn lên gò má cô: "Cùng nhau đi tắm, anh sợ em tự mình tắm không an toàn. Với quan hệ của chúng ta không cần đỏ mặt nữa."
Mê Truyện Dịch
Lúc hai người tắm rửa trong phòng tắm, Nguyễn Duật Nghiêu vừa bắt đầu còn rất an phận, bởi vì anh sợ cô bị ngã, đập đầu hay đụng phải.
Nhưng dù sao hai người cùng nhau tắm rửa, ở cùng một không gian, quay người cúi đầu cũng sẽ chạm phải cơ thể của đối phương. Huống chi dáng người đàn ông cao lớn, về sau Nguyễn Duật Nghiêu dứt khoát ôm lấy cô một lúc.
Bôi sữa tắm lên cơ thể trắng nõn của Trâu Niệm, tất cả đều là bọt, da thịt rất trơn mịn, toàn bộ cọ sát lên người anh. Thân thể hai người cọ sát vào nhau, rất thoải mái.
Giữa cổ họng anh phát ra tiếng thở dốc...