Anh nghiêm túc lái xe, Trâu Niệm ở bên cạnh nói chuyện phiếm với anh. Cô không có ý kiến gì nhiều về chuyện đi khám thai ở bệnh viện nào. Anh có suy nghĩ của anh, cô không can thiệp vào thì tốt hơn.
Hôm nay là thứ bảy, khu vực trung tâm thành phố phồn hoa có hơi kẹt xe, so với thời gian đi làm thì các đoạn đường khác tốt hơn một chút. Khi ra khỏi trung tâm thành phố mới xem như một đường thông suốt...
Đến bệnh viện đã là bốn mươi phút sau.
Ở dưới lầu, Nguyễn Duật nghiêu gọi điện thoại cho bạn của anh. Không lâu sau có một người phụ nữ áo khoác màu trắng bước ra, cô ta trang điểm, da thịt cũng rất tốt. Cô ta rất nhiệt tình chào hỏi Nguyễn Duật Nghiêu và Trâu Niệm.
Trâu Niệm mỉm cười, sau đó nghe cả nửa buổi mới biết được, người phụ nữ này là bác sĩ trong bệnh viện tư nhân này. Viện trưởng của bệnh viện tư nhân là chú hai của người phụ nữ này.
Chồng của cô ta là bạn cấp ba của Nguyễn Duật Nghiêu. Thành phố B rất lớn, nhưng thể diện của Nguyễn Duật Nghiêu cũng rất lớn. Bạn học và bạn bè của anh rất nhiều, chỉ cần anh có việc thông báo một tiếng, không cần đặc biệt đi tìm mối quan hệ, chỉ cần nghe thấy anh cần giúp đỡ, thì các mối quan hệ cũng sẽ tự mình đến tìm.
Mọi chuyện không cần Trâu Niệm và Nguyễn Duật Nghiêu hao tâm tổn trí, đều được xử lý ổn thỏa. Cùng lúc đó, bạn học của Nguyễn Duật Nghiêu gọi điện thoại đến, hỏi anh như thế nào rồi? Đã gặp được vợ của anh ta hay chưa?
Có chuyện nhất định phải nói, sẽ dễ làm!
Nguyễn Duật Nghiêu khách sáo nói vài câu, liền cúp máy.
Toàn thân Trâu Niệm đều không được tự nhiên...
Cô vốn muốn tìm một bệnh viện bình thường, kiểm tra một lần, sau đó được xem như những người cha và mẹ bình thường của đứa bé. Lần này đến bệnh viện này, cuối cùng cũng bị người khác nhìn bằng ánh mắt khác thường. Nguyễn Duật Nghiêu đi cùng mời người đến khám thai.
Người vợ của bạn học này của anh cũng sẽ biết, không lâu nữa Nguyễn Duật Nghiêu sẽ có một đứa con trai riêng, hoặc là con gái riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1682.html.]
Nhập gia tùy tục, Nguyễn Duật Nghiêu cũng là có lòng tốt.
Trong quá trình kiểm tra tinh thần Trâu Niệm đều không được yên. Lần đầu tiên mang thai, tiếp nhận kiểm tra thật sự rất hồi hộp...
Bởi vì không có hội chẩn trước nên các kiểm tra cần để bụng rỗng để làm đều không làm được. Bác sĩ nói với Trâu Niệm và Nguyễn Duật Nghiêu, lần sau có thời gian đến làm cũng được, không cần gấp.
Bác sĩ hỏi vài câu, tình trạng cơ thể của thai phụ như thế nào? Huyết áp và lượng đường trong m.á.u có bình thường hay không?
Trâu Niệm gật đầu, nói cơ thể mình rất tốt, đường trong m.á.u và huyết áp thì không biết, nhưng chắc là không có vấn đề gì. Ngoại trừ bị cảm và sốt nhẹ thì không có bất kỳ bệnh gì khác.
Cô mang thai đã được sáu mươi ngày, sau khi kiểm tra, căn cứ vào thai kỳ tính ra ngày dự sinh.
Siêu âm chế độ B đã làm xong, bào thai, mầm thai và tim thai đều rất bình thường...
Bác sĩ nói, tốt nhất là mấy ngày gần đây lại đến kiểm tra mấy mục khác một lần, nhất định phải để bụng rỗng.
Trâu Niệm nói cảm ơn với bác sĩ mấy lần. Lần đầu tiên khám thai, cô không biết cần phải để bụng rỗng, cảm thấy rất có lỗi, cũng cảm thấy mình không hiểu những chuyện này rất mất mặt.
Bác sĩ nam trung niên liếc nhìn Nguyễn Duật Nghiêu rồi giữ Nguyễn Duật Nghiêu lại phòng làm việc.
Bời vì là người có quen biết, cho nên đối xử cũng đặc biệt hơn.
Mê Truyện Dịch
Trâu Niệm đợi anh ở bên ngoài, không lâu sau anh đã đi ra ngoài.
Hai người cùng nhau ra ngoài, Nguyễn Duật Nghiêu vẫn chưa trả lời, vợ của bạn học anh đến tiễn Trâu Niệm rời khỏi bệnh viện. Trâu Niệm khách sáo nói cảm ơn, đi thẳng ra khỏi bệnh viện. Cô lên xe, vợ của bạn học đưa mắt tiễn xe rời đi, vẫn chưa đi vào trong.