Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 155:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:22:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vấn đề không nằm ở tính cách của Trâu Niệm, mà là vấn đề nằm ở tâm lý của đối phương, Tô Tư là người có vấn đề, Trâu Niệm không thể tránh được loại người này và cũng không thể chống chọi lại.

Anh nói: "Anh không yên tâm để em tiếp tục đi làm, không yên tâm để em không ở bên anh, không yên tâm em đi ra ngoài, không yên tâm..."

"Em biết anh lo lắng, nhưng như vậy còn có cách nào khác chứ?" Trâu Niệm ngắt lời anh, bất đắc dĩ nói: "Em có thể làm gì chứ? Em suốt ngày phải ở trong căn nhà mãi mãi không ra ngoài sao? Em cần phải chăm sóc mẹ, em có xương có thịt không thể làm người vô hình... Còn chuyện ở bên cạnh anh, tạm thời vẫn chưa thể được, Tô Chính Đông sẽ không cho phép, em không thể phủ nhận anh ấy bây giờ vẫn là chồng hợp pháp của em! Nếu em cương quyết làm trái ý anh ấy, anh ấy thực sự sẽ đến nói với mẹ em là em ngoại tình, mẹ em sẽ rất thất vọng về em, sẽ mắng em đến c.h.ế.t mất!"

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Duật Nghiêu cau mày nói: "Anh biết, nhưng chuyện như ngày hôm nay quá nguy hiểm."

"..."

Trâu Niệm không biết nên nói gì, tâm trạng cô rất tệ, cô tin là Nguyễn Duật Nghiêu cũng như vậy. Hôm này là lần đầu tiên cô gặp phải chuyện như thế này, liệu có còn lần sau không? Lần tới nữa? Lần này tránh khỏi nguy hiểm, nhưng lần sau thì sao? Cô có thể may mắn được bao nhiêu lần?

Một người tự cho mình gặp may chỉ có thể là kẻ ngốc, nếu không thì thật sự không còn lối thoát nào nữa.

"Bây giờ, sau khi chúng ta ăn xong, khi em bước ra khỏi nhà hàng này, Trâu Niệm, anh không thể yên tâm để em rời khỏi tầm mắt của anh." Anh đẩy thức ăn đã chuẩn bị xong đến trước mặt Trâu Niệm.

Trâu Niệm không có tâm trạng dùng bữa, cô nhìn thức ăn, "Nhưng chúng ta cũng không thể làm gì được."

"Cứ ăn trước đi, đừng để anh lo lắng." Anh dỗ dành cô.

Trâu Niệm ngẩng đầu lên nhìn anh, sợ anh lo lắng, người lớn đói một bữa cũng chẳng hề hấn gì, có lẽ đứa bé sẽ không được, Trâu Niệm không thích ăn nhưng vẫn miễn cưỡng ăn.

Trâu Niệm thấy anh không ăn thì nói: "Sao anh không ăn? Bảo em ăn mà anh lại không ăn, em cũng lo lắng cho anh đấy."

"Anh không đói lắm," anh nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1552.html.]

Nguyễn Duật Nghiêu lấy hộp t.h.u.ố.c lá và bật lửa, châm một điếu thuốc, chuẩn bị đứng dậy đi ra ngoài hút thuốc.

"Anh ngồi xuống đi." Trâu Niệm nói.

Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, "Anh ra ngoài hút điếu thuốc rồi quay lại."

"Ăn cùng với em đi, đừng hút thuốc, hút thuốc có hại cho sức khỏe." Trâu Niệm cúi đầu, sợ anh ở một mình sẽ buồn bã khó xử, chẳng thà để cô được nhìn thấy anh ở trước mặt còn hơn.

"Được..." Nguyễn Duật Nghiêu dập tắt điếu thuốc.

Trong phòng riêng họ không cần lo ngại chuyện gì cả, Trâu Niệm ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Duật Nghiêu, cô gắp một miếng thức ăn trên đĩa của mình, dùng tay hứng lấy đưa đến miệng Nguyễn Duật Nghiêu.

Nguyễn Duật Nghiêu hiếm khi mỉm cười rồi ăn nó.

Sau khi tâm trạng được xoa dịu đi đôi chút, hai người đã ăn sạch cả đĩa thức ăn, bên Nguyễn Duật Nghiêu vẫn còn một phần, anh đã ăn no, Trâu Niệm vẫn tiếp tục ăn, không biết vì sao, Trâu Niệm cảm thấy quá trình mang thai thật sự rất kỳ lạ, buổi sáng vẫn bị nôn nghén nhưng cảm giác thèm ăn của cô ngày một tốt hơn.

Điện thoại đổ chuông, Trâu Niệm cầm lên.

"Tô Chính Đông..." Trâu Niệm nhìn Nguyễn Duật Nghiêu một cái.

Nguyễn Duật Nghiêu không tỏ thái độ gì cả.

Trâu Niệm bắt máy: "Ừm, tôi đã tan làm từ sớm rồi."

"Người của công ty nói đã tận mắt nhìn thấy em bước vào một chiếc Mercedes-Benz màu đen, tôi đã kiểm tra biển số xe rồi, hóa ra là biển số giả... Trâu Niệm, em đang giở trò gì với tôi vậy?" Giọng điệu của Tô Chính Đông rất gay gắt.

Loading...