Hướng Dương lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi hỏi Trâu Niệm: "Trong lòng em đoán là ai? Trác Địch hay là ai khác?"
"Em không biết, để em hỏi Nguyễn Duật Nghiêu. Nếu là Trác Địch thì không phải do tự mình cô ấy làm, có thể do người khác đã xúi giục cô ấy, mục đích không chỉ đơn giản là hãm hại Nguyễn Duật Nghiêu, sẽ dính dáng đến rất nhiều việc, những người này rất phức tạp..." Trâu Niệm lấy điện thoại ra gọi cho Nguyễn Duật Nghiêu.
Tuy nhiên, điện thoại di động của Nguyễn Duật Nghiêu không có ai trả lời.
"Không có người bắt máy." Trâu Niệm đặt điện thoại xuống.
Sau khi Trâu Niệm đi xuống lầu chưa được ba mươi phút, cô đã nhận được cuộc gọi của Nguyễn Duật Nghiêu.
"Em đã thấy tin trên tạp chí viết, đã xảy ra chuyện gì vậy?" cô hỏi.
Giọng nói của Nguyễn Duật Nghiêu từ đầu dây bên kia truyền đến: "Anh vẫn chưa biết, anh đang cho người điều tra, có lẽ không phải ngẫu nhiên bị người khác chụp lại."
"..." Trâu Niệm.
Anh nói: "Có ai xung quanh em nhận ra em không?"
"May là Hướng Dương đã nhận ra, người khác vẫn chưa biết, có lẽ là không sao, em và Hướng Dương đã quen biết nhau nhiều năm rồi, Hướng Dương cũng biết chuyện em từng sống chung với anh, Hướng Dương nhận ra bóng dáng đó là em cũng là chuyện bình thường." Trâu Niệm nói.
Nguyễn Duật Nghiêu không lên tiếng.
Trâu Niệm hỏi anh: "Thông tin về bối cảnh gia đình của Trác Địch là thế nào vậy? Xem ra không phải sự thật, là thông tin sai lệch sao?"
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1533.html.]
Tin tức viết trên tạp chí nói rằng lai lịch của Trác Địch bị nghi là con gái ngoài giá thú của một đại gia Hồng Kông, vì một lần hợp tác, đại gia Hồng Kông đã quen biết Nguyễn Duật Nghiêu và gả con gái của ông ta cho Nguyễn Duật Nghiêu, vì là con ngoài giá thú nên không phô trương chỉ là đi đăng ký kết hôn trong âm thầm.
"Chuyện đó do anh sắp đặt đấy, đó là tin giả, nhưng nếu lần theo manh mối, tiếp tục điều tra sẽ dần phát hiện ra cô ấy là con gái ngoài giá thú của thị trưởng. Một khi tin đồn xuất hiện, cuộc điều tra được tiến hành đến một mức độ nhất định, thị trưởng sẽ phải tự bảo vệ mình? Chắc chắn ông ấy sẽ dùng những thủ đoạn để tự bảo vệ mình. Mẹ của Trác Địch là Đổng Nhân, bà ta muốn dựa vào tin tức tiêu cực về con gái của bà ta và anh để khui ra thân phận của mình, vậy thì anh sẽ giúp bà ta..." Giọng nói của Nguyễn Duật Nghiêu càng lúc càng trầm.
Trâu Niệm: "..."
Trâu Niệm không dám can dự vào chuyện rối rắm của những gia đình quyền thế như họ, đó là mối hận thù giữa gia đình họ Nguyễn và gia đình thị trưởng, có lẽ quyết định của Nguyễn Duật Nghiêu không phải chỉ là quyết định của riêng anh, có lẽ cha mẹ anh cũng ủng hộ anh làm như vậy, cho dù anh đã rất mạo hiểm để đối đầu với thị trưởng.
Suốt cả ngày, Trâu Niệm không thể tập trung làm việc.
...
Đổng Nhân xem được tạp chí đã gọi con gái đến.
Đổng Nhân chỉ vào tạp chí, hỏi Trác Địch: "Người phụ nữ này là ai? Nhìn vào bóng dáng cô ta còn có thể nhận ra không?"
"Trâu Niệm sao?" Trác Địch cau mày.
Đổng Nhân nhíu mày: "Con không chắc chắn sao? Con nghĩ kỹ lại xem, gần đây ai tương đối thân với Duật Nghiêu? Hoặc là ai đã được Duật Nghiêu tương đối ưu ái?"
"Còn có một cô sinh viên tên là Trương Chương, từng bị con dạy cho một bài học ở trong khách sạn. Nghe nói cô ta được Nguyễn Duật Nghiêu sắp xếp cho làm thực tập sinh trong công ty, có chức vụ rất nhỏ, gần đây cũng không có tiếp xúc gì với Duật Nghiêu." Trác Địch nói.
"Con đến công ty gọi cô gái đó đến đây cho mẹ, mẹ phải hỏi cho rõ..." Đổng Nhân nói.