Trợ lý nhỏ thật sự không quan tâm đến Tô Tư, nhưng vẫn cảm thấy Tô Tư đáng thương. Cô ta gọi cho Tô Tư nói có chuyện phải rời khỏi công ty trước, xin lỗi giám đốc Tô. Sau khi cúp máy thì cùng bạn trai tan làm.
Tô Tư cười lạnh, bản thân không được lòng người như vậy sao?
Trong nhóm người muốn tan làm, Tô Tư chỉ ngăn lại một mình Trâu Niệm...
Nên tan làm đã tan làm, không nên tan làm cũng nhao nhao rời khỏi. Mọi người đều cho rằng Tô Tư, Trâu Niệm, mâu thuẫn của hai người này là việc nhà. Dù sao Tô Tư là em gái nuôi của Tô Chính Đông.
Mê Truyện Dịch
"Tại sao cô lại bôi nhọ tôi trước mặt bọn họ?" Tô Tư trừng mắt hỏi Trâu Niệm.
"Tôi không có bôi nhọ cô, thậm chí chưa từng nhắc đến cô." Trâu Niệm nói.
Trâu Niệm không dám động đậy, sợ Tô Tư nổi điên cấu xé mình.
Hiện tại Trâu Niệm cũng không sợ gì, chỉ sợ người khác đột nhiên động tay với mình, làm cô không kịp phòng bị.
Tô Tư cười lạnh: "Không bôi nhọ tôi? Cô xem tôi là người điếc hay là mù rồi? Tại sao họ lại nhìn tôi như vậy? Có phải họ biết tôi đã mang thai sau đó sảy thai hay không?"
"Đúng, họ biết rồi." Trâu Niệm cau mày nói với cô ta: "Nhưng chuyện đó không liên quan gì đến tôi? Tôi chưa từng nói một câu nào, cô đừng có chuyện gì cũng nghĩ là do tôi làm! Tôi không có thời gian gây sự! Bầu không khí trong công ty này như thế nào không phải cô không biết, nhàn rỗi không nhàn rỗi thì trong miệng của mọi người đều là chuyện phiếm, cô cho rằng giấu được ai chứ? Còn cần tôi đến tung ra chuyện của cô sao?"
"Trâu Niệm, mẹ nó, cô giả vờ làm người tốt cái gì chứ!" Tô Tư mắng chửi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1522.html.]
Trâu Niệm hít sâu, người đang hậm hực thật là không nói đạo lý!
Tô Tư cười sau đó khóc lớn lên: "Cô biết con của tôi là của ai không? Tôi nói cho cô biết... là con của chồng cô, Tô Chính Đông! Cô tức giận không? Cô đố kị không? Cô ghen không? Tôi nói cho cô biết... tôi và chồng cô từng ngủ với nhau, ngủ với nhau vô số lần! Lúc tôi và anh ấy l.à.m t.ì.n.h với nhau cô còn chưa quen biết anh ấy đâu! Cô dựa vào cái gì có thể gả cho anh ấy? Rốt cuộc là cô dựa vào cái gì?"
Mắng xong, Tô Tư liền nhào về phía Trâu Niệm. Trâu Niệm bị dọa giật nảy mình, nhịp tim cũng tăng nhanh.
Tô Chính Đông nghe trợ lý nhỏ nói Tô Tư đến, liền lo lắng Tô Tư sẽ cãi nhau với Trâu Niệm. Tô Tư tức giận như vậy, chuyện này Tô Chính Đông cũng biết rõ. Anh ta lập tức vào thang máy đến tầng này.
Vừa ra khỏi thang máy liền nhìn thấy Tô Tư đang nhào lên người Trâu Niệm, đánh nhau với Trâu Niệm.
"Đủ rồi!" Tô Chính Đông lớn tiếng quát tháo, kéo Tô Tư ném qua một bên.
Tô Tư không ngã, khóc lóc nhìn Tô Chính Đông: "Anh lại giúp cô ta!"
"Cô nổi điên cái gì? Tô Tư, tôi nên tìm cho cô một bác sĩ tâm lý, hay là trực tiếp đưa cô đến bệnh viện tâm thần!" Tô Chính Đông tức giận đến đỏ mặt, siết chặt nắm đấm.
Tô Tư bị người mình yêu thương nhất mắng cho một trận, cô ta rất uất ức. Cô ta khóc đến không thở ra hơi.
Hai tay Tô Tư níu lấy cổ áo của mình, đầu ngón tay níu chặt đến trắng bệch. Cô ta nghẹn ngào khóc lớn, mắng Tô Chính Đông: "Em yêu anh là em sai sao? Em đã yêu anh! Em không muốn gả cho người khác! Cái gì mà bạn trai công nhân viên chức em cũng không yêu thích! Em chính là thích anh! Cuối cùng em đã lớn rồi, đã trưởng thành rồi, em chủ động đến bên anh thì em đã không cần mặt mũi rồi. Nhưng... anh cũng đã chấp nhận em... nếu đã chấp nhận em, tại sao lại không quan tâm em? Trong lòng em rất khó chịu... em rất khó chịu..."
"Tôi từng chấp nhận cô, nhưng tôi cũng từng chấp nhận người khác, tôi có thể yêu hết toàn bộ sao? Đến khi tôi trưởng thành hai mươi ba tuổi, tôi đã từng ngủ với vô số phụ nữ! Cô chỉ là một trong số đó! Rất nhiều người tôi còn quan hệ qua lại. Còn cô, một ngày tôi cũng chưa từng nghiêm túc với cô, chạm vào cô là tôi sai! Nếu như bắt đầu lại một lần nữa, tôi sẽ không để cô bước vào cửa nhà tôi! Tô Tư, cô đừng ngây thơ như vậy, ngây thơ là một chứng bệnh! Cô sẽ khiến mình mắc kẹt trong vòng tròn ngây thơ đó không thể thoát ra ngoài. Hiện tại cô đã tự bức mình phát điên! Hoặc là nói, cô sớm đã điên rồi!"