Hôm nay Trâu Niệm ngủ thẳng tới lúc mặt trời lên cao mới dậy, ngủ rất say, nhưng tâm trạng lại bởi vì sự lười biếng của mình mà không tốt. Cố gắng tỉnh, nhưng vẫn không thể tỉnh, cứ mơ mơ màng màng không dậy nổi.
Cô không biết mình sao lại đột nhiên thèm ngủ như vậy, sau đó nghĩ lại, chắc do mình có thai, có lẽ phụ nữ có thai đều thật sự rất thèm ngủ?
Ngồi trong nhà hàng ăn trưa cùng Hướng Dương, Trâu Niệm thở dài, ngắm nhìn đường phố bên ngoài thành phố, tự nhủ với mình rằng, điều kiện không cho phép mày ngủ miết, không cho phép mày trở nên lười biếng, nghỉ ngơi vài ngày xong mày vẫn phải đi làm, không muốn đi cũng phải đi, chuyện không muốn đối mặt suy cho cùng cũng phải đối mặt, vất vả một chút đừng buồn nữa, không phải có câu 'Phải chịu được cực khổ vất vả thì mới gặt hái được thành công, được người khác tôn trọng' sao.....Mặc dù sau khi chịu cực khổ vất vả cuối cùng cũng chưa chắc hoàn toàn có được thành công, câu nói này hiển nhiên có một nửa là giả, nhưng, Trâu Niệm cũng chỉ có thể an ủi mình như thế.
Buổi tối, Nguyễn Duật Nghiêu chắc sẽ về trễ.
Anh thật thà nói với Trâu Niệm rằng, tối nay phải tham gia một bữa tiệc rượu, nhất định phải đưa Trác Địch tới đó.
Trâu Niệm biết mục đích anh dẫn Trác Địch tới, gật đầu, không nói thêm gì, Trâu Niệm có lời muốn nói cũng tự biết phải đè nén trong bụng, bất cứ lúc nào cũng phải để lại một trái tim, để lại một con đường lui cho mình. Những lời Tô Chính Đông nói, lúc nào cũng quanh quẩn trong đầu Trâu Niệm, cựu thị trưởng, thị trưởng hiện tại, bên trong hai gia đình này đều không đơn giản, còn Trâu Niệm cô, thật sự như những gì Tô Chính Đông nói, nhỏ bé không đáng nói tới, cô ngoại trừ một mình Nguyễn Duật Nghiêu ra, thì còn có ai là chỗ dựa cho cô?
Cho nên, Trâu Niệm thật sự không quen với chuyện và người của những gia đình quyền thế.
Hơn chín giờ, anh vẫn chưa về, Trâu Niệm một mình chuẩn bị ngủ trước.
Nhưng khi nằm trên giường lại thật sự không ngủ được, lo lắng đã xảy ra chuyện gì ở bữa tiệc rượu, Nguyễn Duật Nghiêu trước đó gọi trợ lý sắp xếp phóng viên vào bên trong tiệc rượu, mục đích là để Nguyễn Duật Nghiêu và Trác Địch bị hỏi chuyện bạo lực gia đình trong bữa tiệc rượu, Trác Địch thật sự sẽ nghe Nguyễn Duật Nghiêu, lên tiếng giải thích chuyện vết thương trên người mình rốt cuộc là chuyện như thế nào sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1443.html.]
Trâu Niệm sợ Trác Định một mực cho rằng, chính là Nguyễn Duật Nghiêu bạo lực gia đình, nhưng, trước mặt truyền thông, trước mặt Nguyễn Duật Nghiêu, Trác Địch chắc không dám.....
Nhìn điện thoại bên cạnh vẫn luôn không có động tĩnh gì, Trâu Niệm rất muốn gọi điện thoại cho anh hỏi xem mấy giờ về, nhưng Trâu Niệm không thể gọi, bất cứ ai cũng có thể gọi điện thoại cho Nguyễn Duật Nghiêu, chỉ có cô là không thể.
Cũng không biết qua bao lâu, nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, Trâu Niệm liền bị dọa tỉnh lại, tim đập rất nhanh, liếc nhìn, là điện thoại của mình đang đổ chuông giữa đêm khuya.
Mê Truyện Dịch
"Anh đang ở đâu?" Cô bắt máy, hỏi.
Trên màn hình hiển thị số của Nguyễn Duật Nghiêu.
Nguyễn Duật Nghiêu lên tiếng, nói anh ở dưới lầu chung cư, lên rồi, còn hỏi cô, ngủ chưa? Một mình ở nhà có sợ không?
Xin lỗi, anh về muộn.
Trâu Niệm nghe ra, đây là lời say mà.....
Bên cạnh có người nói chuyện, Trâu Niệm bảo anh đưa điện thoại cho người khác, "Alo? Nói chuyện đi." Tiếp đó, bên kia đầu dây liền không còn âm thanh nào.