“Em không sợ anh ta phát hiện ra à?” Hướng Dương lo lắng.
“Loại đàn ông không quản được nửa thân dưới của mình như anh ta lúc nào cũng bận rộn, làm sao phát hiện ra được chứ?” Trâu Niệm mím môi.
...
Nhà thiết kế được Hồng Viễn thuê với giá cao đi một chuyến tốn công vô ích, cuối cùng cũng đã rời khỏi thành phố B vào đêm qua.
Trước sự việc giữa Hồng Viễn và tập đoàn Nguyễn thị lần này, bên phía Nguyễn thị đã nhanh chóng đưa ra lời phản hồi chắc chắn: Nhà thiết kế mà lần này Hồng Viễn thuê không đạt được yêu cầu của tập đoàn Nguyễn thị.
Chỉ một câu đã vứt bỏ hết mọi chuyện, mặc kệ không quan tâm.
Tô Tư chịu trách nhiệm liên lạc với quản lý cấp trung của tập đoàn Nguyễn thị, sau khi nghe được lời phản hồi này thì giận đến tím người!
Tập đoàn Nguyễn thị hết lần này tới lần khác lợi dụng những sơ hở liên quan đến nhà thiết kế trong hợp đồng để làm những chuyện có lợi cho tập đoàn Nguyễn thị.
Tô Chính Đông chủ trì cuộc họp đến tận trưa, Trâu Niệm một mực cúi đầu im lặng. Có ả tiểu nhân Tô Tư ở đây, cô nói nhiều sai nhiều, chẳng thà dứt khoát im lặng không nói còn hơn. Trâu Niệm biết rõ ý tứ của Nguyễn Duật Nghiêu, Nguyễn Duật Nghiêu muốn Hồng Viễn chủ động từ bỏ công trình này, Hồng Viễn bồi thường một khoản trái với hợp đồng, chuyện này coi như kết thúc tại đây.
Trong quá trình này, điều mà Nguyễn Duật Nghiêu coi trọng tất nhiên không phải là khoản tiền bồi thường kia, điều anh muốn nhìn thấy chỉ là Hồng Viễn phải khó chịu mà thôi.
Mục đích mà Nguyễn Duật Nghiêu đồng ý ký công trình này cho Hồng Viễn chính là để có thể tiêu hao tinh lực của Hồng Viễn! Trâu Niệm ngẩng đầu nhìn Tô Chính Đông, người đàn ông kia lúc này đang nhíu chặt lông mày, yên lặng nghe Tô Tư báo cáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-143.html.]
Trâu Niệm đang nghĩ, nếu quả thật chuyện này giống như những gì Nguyễn Duật Nghiêu đã nói, bên trong chất chứa đầy âm mưu, vậy thì chỗ dựa phía sau Tô Chính Đông chắc chắn có người cũng đang nhắm vào chỗ dựa của tập đoàn Nguyễn thị.
Người mà Nguyễn Duật Nghiêu muốn đối phó chắc là người đứng phía sau Tô Chính Đông kia.
“Trâu Niệm, chẳng phải cô đi liên hệ với lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Nguyễn thị sao, có liên hệ được không?” Tô Tư đột nhiên quay đầu lại hỏi.
Trâu Niệm lắc đầu: “Sau khi ký hợp đồng xong thì không còn liên lạc gì nữa.” Ý là cô cũng giống như bọn họ, mọi người ở đây nhận được tin tức gì thì cô cũng nhận được những tin tức đó.
“Vậy sao?” Tô Tư cười lạnh một tiếng, quay đầu ý, ánh mắt tràn đầy thâm ý nhìn Tô Chính Đông.
Tiếng “Vậy sao” này của cô ta, âm dương quái khí.
Chỉ cần là người biết suy nghĩ thì đều có thể nghe ra được, Tô Tư đang muốn nhắc nhở Tô Chính Đông, không được tin tưởng bà xã của mình, đừng quên bà xã của mình bị đồn đại là có quan hệ thân mật với Nguyễn Duật Nghiêu!
Đối với loại công kích của Tô Tư, Trâu Niệm vẫn giữ thái độ thờ ơ. Trong lòng cô cảm thấy tốt nhất là Tô Tư có thể kích động người anh trai nuôi này của cô ta, bảo anh ta ly hôn với cô.
Hội nghị kết thúc, không thảo luận ra được bất cứ kết quả gì.
Mê Truyện Dịch
Tổng tài Trịnh Lan của Hồng Viễn- mẹ của Tô Chính Đông tới công ty, gọi Tô Chính Đông vào văn phòng của mình, chắc là để thảo luận về chuyện này.
Đừng nói là một người từ trước đến nay đều không được coi trọng như Tô Niệm, cho dù là Tô Tư cũng không có tư cách tham gia cuộc thảo luận của hai mẹ con Trịnh Lan.