Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 131:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:19:53
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Niệm là người biết mình biết ta, tiền thì ai cũng muốn kiếm, nhưng nếu nhận việc quá sức thì chẳng khác nào tự mua dây buộc mình.

“Mẹ tôi sắp xuất viện rồi, tôi không thể nào hoàn thành công việc ở vị trí của Tô Tư được, như thế sẽ rất mệt mỏi, anh tìm người khác thì hơn.”

Cuộc điện thoại này kéo dài khoảng chừng năm phút đồng hồ.

Sau khi Trâu Niệm cúp máy, Nguyễn Duật Nghiêu cũng không nói gì, chỉ liếc nhìn cô một chút.

...

Buổi chiều, tan làm.

Trâu Niên và Hướng Dương đang chuẩn bị ăn tối ở nhà thì điện thoại di động của Hướng Dương đột nhiên reo lên. Hướng Dương ấn nghe điện thoại, không biết đối phương nói gì mà cô ấy ngạc nhiên hỏi lại: “Sao anh biết số điện thoại của tôi?”

“Anh bị điên à?” Hướng Dương hô lên.

Hô xong thì lập tức cúp máy.

Trâu Niệm nhìn Hướng Dương, tò mò hỏi: “Ai gọi điện thoại cho chị thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1313.html.]

“Tự xưng là Lục Nguyên, nếu chị nhớ không lầm thì anh ta chính là người đàn ông mà chúng ta gặp ở nhà hàng trưa nay, bạn của Nguyễn Duật Nghiêu.” Hướng Dương thực sự không thể nào tưởng tượng nổi: “Anh ta nói là nhân lúc chị vào nhà vệ sinh thì anh ta đã dùng điện thoại di động của chị, sau đó có được số điện thoại của chị, nói là không có việc gì nên gọi điện cho chị, rủ chị ra ngoài uống rượu. Ai quen biết anh ta cơ chứ? Lại còn dám rủ chị ra ngoài uống rượu với anh ta, quen thân lắm chắc?”

Mê Truyện Dịch

“Chị cẩn thận một chút, nhất định không được ra ngoài uống rượu với anh ta đâu... Để ngày mai em hỏi Nguyễn Duật Nghiêu một chút, xem người này bị làm sao.” Trâu Niệm cũng ngây ngây ngẩn cả người, người đàn ông này đúng là gì quái, anh ta và Hướng Dương chẳng quen biết gì, thế mà lại gọi điện rủ người ta ra ngoài uống rượu, rõ ràng là có rắp tâm xấu!

Đến tận lúc ngủ, Trâu Niệm vẫn không nhận được cuộc gọi hay tin nhắn nào của Nguyễn Duật Nghiêu. Đây là lần đầu tiên kể từ khi cô mang thai đến nay, buổi tối Nguyễn Duật Nghiêu không nói chuyện với cô, không chúc cô ngủ ngon. Sau khi mọi người rời khỏi nhà ăn vào trưa nay thì Nguyễn Duật Nghiêu đã không liên lạc với cô rồi, Trâu Niệm âm thầm suy đoán, liệu có phải anh đang tức giận với cô hay không.

Nhưng mà loại tức giận này, nghĩ thế nào cũng thấy giống như đang ghen.

Sáng sớm hôm sau, Trâu Niệm và Hướng Dương chuẩn bị tới Hồng Viễn. Cả đêm qua Hướng Dương đều ngủ không được ngon giấc, lúc ra khỏi cửa còn hỏi Trâu Niệm là có phải cái tên Lục Nguyên kia bị thần kinh không, tối hôm qua anh ta nửa đêm nửa hôm còn gọi điện cho cô ấy, làm cho cô ấy không thể nào ngủ ngon được.

“Sao thế?” Trâu Niệm hỏi.

“Hơn nửa đêm anh ta đột nhiên gọi điện thoại cho chị, hỏi chị là ai?” Hướng Dương trợn trắng mắt: “Anh ta hỏi chị là ai!!! Fuck! Buổi tối chính anh ta là người gọi điện cho chị, rủ chị ra ngoài uống rượu, thế mà nửa đêm lại hỏi chị là ai? Nửa đêm là anh ta bị mất trí nhớ ?

Nói không chừng là lúc nửa đêm anh ta uống say nên gọi cho chị nói vớ vẩn, hừ, loại người này đúng là có bệnh mà...”

Thực ra Hướng Dương không kể hết, vẫn còn giấu diếm một chút chuyện khó mà nói ra được.

Chính là cái tên Lục Nguyên kia có vẻ như say rượu, anh ta lè nhè hỏi Hướng Dương: “Cô là người phụ nữ nào mà tôi từng ngủ đúng không? Sao còn gọi điện lại cho tôi làm gì? Không phải tôi đã nói rõ ràng với cô rồi sao? Chia tay!”

Loading...