Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 125:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:07:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái này..." Trông dáng vẻ anh ta khá khó xử.

Trâu Niệm chợt nhận ra, cô đã biết được vấn đề nằm ở đâu.

Trâu Niệm tỏ thái độ rất tốt, nói: "Lục tiên sinh, anh đừng lo lắng việc chúng tôi quen biết ông chủ Nguyễn, bản thiết kế là bản thiết kế, anh có thể tin tưởng giao cho chúng tôi làm đã là rất nể mặt chúng tôi rồi. Anh có yêu cầu gì về thiết kế thì cứ việc nói ra, anh không nói thì càng khiến chúng tôi không biết phải làm sao."

Có ý nghĩa sâu xa bên trong lời nói, Trâu Niệm đã khuyến khích Lục tiên sinh.

Cô cũng hy vọng mình và Hướng Dương có thể xứng đáng với sự giúp đỡ của Nguyễn Duật Nghiêu, nhận tiền hoa hồng thì phải làm việc nghiêm túc cho khách hàng, chứ không phải sợ khách hàng gây phiền phức. Ngược lại, nếu khách hàng phiền phức một chút thì Trâu Niệm mới cảm thấy yên lòng hơn.

E là cô phải đích thân thực hiện toàn bộ bản vẽ thiết kế này, trong công ty luôn chia bè chia phái, cách thức làm việc cũng không giống với các công ty khác ở bên ngoài, từng nhóm làm việc riêng với nhau, những nhân viên thiết kế của nhóm khác sẽ không cho Hướng Dương mượn.

Mê Truyện Dịch

Những người rời khỏi Hồng Viễn, thường thì sẽ không thể làm việc ở các công ty trang trí nội thất khác, vì không thể thích nghi với mô hình ở đó và số tiền kiếm được cũng thấp hơn gấp đôi Hồng Viễn.

Lục tiên sinh bắt đầu chỉ ra cho Trâu Niệm những chỗ anh ta không vừa ý và những điểm muốn thay đổi.

Hướng Dương không hiểu những điều này, nhưng Trâu Niệm lại hiểu...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1253.html.]

Nguyễn Duật Nghiêu ở bên kia ngẩng đầu nhìn lên, anh nhìn thấy Trâu Niệm giơ tay vén tóc ra sau tai, chỉ là một cử chỉ nhỏ nhưng lại khiến lòng anh rung động.

Trâu Niệm mấp máy môi nói chuyện với người khác, đang bàn về bản thiết kế với Lục tiên sinh, bàn tay còn lại của Trâu Niệm đang cầm một cây bút đang viết gì đó trên giấy, thỉnh thoảng tay lại di chuyển chuột, mắt nhìn chăm chú vào màn hình chỉnh sửa gì đó. Dáng vẻ nghiêm túc của cô khiến Nguyễn Duật Nghiêu không khỏi bị mê hoặc, không hề rời mắt.

Vẻ mặt ban đầu và ánh mắt lạnh nhạt của con trai khi nhìn về phía bàn của bạn mình không có gì lạ. Nhưng dáng vẻ con trai bà ta bây giờ, với nụ cười trên khóe môi khiến Tiêu Ngọc Hoa cảm thấy rất kỳ lạ.

Tiêu Ngọc Hoa chậm rãi quay đầu liếc nhìn về phía bàn bên kia, người đàn ông chào hỏi lúc nãy cùng hai cô gái đến bàn chuyện công việc, rốt cuộc là con trai bà ta đang nhìn ai cười vậy?

"Tập trung lại đi." Tiêu Ngọc Hoa nói.

Nguyễn Duật Nghiêu thu ánh mắt lại, anh cười nhạt không nói gì.

Con trai không nói gì, nhưng Tiêu Ngọc Hoa thân là một người mẹ thì rất tò mò: "Con nhìn gì mà trông vui vẻ quá vậy?"

"Không có gì đâu." Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày.

"Bên đó có hai cô gái, con quen biết với người nào?" Tiêu Ngọc Hoa tiếp tục tra hỏi con trai.

Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, anh lại nhìn sang đó, một lúc lâu sau anh mới nghiêm túc nói với mẹ: "Đúng là con có quen biết với một cô gái trong số đó, hơn nữa là thấy rất thích. Mẹ có thấy là điều này thật khó tin phải không? Cô ấy thật sự rất bình thường, có thể cô ấy không chói lóa như những quý cô danh môn vọng tộc trong mắt mẹ, nhưng cô ấy không hề giả tạo. Năm nay con đã 36 tuổi rồi, trong những năm qua con đã từng gặp rất nhiều kiểu người, đối với cô ấy con không chỉ rất yêu thích mà còn rất thương yêu."

Loading...