Khi Trâu Niệm xuống đến tầng một của công ty Hồng Viễn, cô nhận được cuộc gọi từ bộ phận tài chính, hỏi Trâu Niệm về số tài khoản ngân hàng, tên ngân hàng và tên tài khoản...
"Tốc độ nhanh như vậy sao?" Trâu Niệm rất ngạc nhiên.
Người ở bộ phận tài chính cho biết, tiền hoa hồng từ hợp đồng của Hồng Viễn và Tập đoàn Nguyễn Thị có lẽ sẽ được chuyển đến cho cô vào tối nay.
Trong công ty, thủ tục xin tiền hoa hồng và tiền thưởng có rất nhiều công đoạn và rất phức tạp, nhưng lần này được chính phu nhân Trịnh Lan dặn dò riêng nên chỉ cần viết đơn yêu cầu, phu nhân Trịnh Lan đóng dấu là có thể nhanh chóng chuyển tiền.
Khi Trâu Niệm đi đến xe của Hướng Dương, cô mở túi xách, tìm thẻ ngân hàng của mình rồi gửi toàn bộ thông tin cho chị gái ở bộ phận tài chính.
Khi đến nhà hàng nơi ký hợp đồng, Trâu Niệm và Hướng Dương cùng đi vào.
Trên đường đi, Hướng Dương nhận được điện thoại của khách hàng.
"Thật sao? Tôi hiểu rồi, vâng, chúng tôi có quen biết Nguyễn tiên sinh, chúng tôi sẽ đến ngay... phiền anh hãy giữ Nguyễn tiên sinh lại!!" Hướng Dương kích động nói.
Trâu Niệm quay sang, Nguyễn tiên sinh sao? Nguyễn tiên sinh nào?
Hướng Dương cúp điện thoại, lo lắng nhìn đèn đỏ rồi nói với Trâu Niệm: "Nguyễn Duật Nghiêu đến nhà hàng đó ăn cơm, hình như là đi cùng ai đó, khách hàng của chị đến chào hỏi với anh ấy, có nói về chuyện ký hợp đồng với Hồng Viễn chúng ta... Khách hàng nói vẫn chưa cân nhắc kỹ, sau đó Nguyễn Duật Nghiêu đã nói giúp những lời tốt, Niệm Niệm, hợp đồng này được ký thành công là nhờ công lao của em đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1251.html.]
Hướng Dương càng nói càng phấn khích, Nguyễn Duật Nghiêu nói giúp một lời, vậy thì hợp đồng này... còn chạy mất được sao?
Trâu Niệm không ngờ Nguyễn Duật Nghiêu sẽ giúp đỡ như vậy, trong lòng cô rất cảm kích.
Họ cứ ký những hợp đồng lớn như vậy nên Hướng Dương và Trâu Niệm cũng khá thường xuyên đến những nhà hàng cao cấp như thế này, bình thường hóa đơn được tính cho công ty Hồng Viễn, bên cạnh việc Hồng Viễn muốn giữ thể diện thì cũng có quy định không được tùy ý phung phí, có một khoản nhất định để tiếp đãi khách hàng, nếu vượt mức giới hạn đó sẽ phải tự bỏ tiền túi ra trả.
Những khách hàng dễ giải quyết như thế này thì đa số trước đó đều đã đàm phán thương lượng gần xong, đến khi ký hợp đồng tìm một nơi có môi trường tốt như vậy thì cũng chỉ mất tiền uống hai ly nước và hai chỗ ngồi mà thôi, nhưng như vậy cũng không hề rẻ...
Mê Truyện Dịch
Gặp những khách hàng khó giải quyết thì mới cần phải tiếp đãi nhiều lần ở bên ngoài, thường là uống rượu ca hát ở các hộp đêm vào buổi tối...
Trước cửa nhà hàng, xe của Hướng Dương tìm chỗ đậu, có nhân viên bảo vệ tiến đến.
Dưới sự giúp đỡ của nhân viên bảo vệ, Hướng Dương đã tìm được chỗ đậu xe, hai cô gái bước xuống xe.
Ở trước cửa nhà hàng, hai cô gái tóc dài, ăn mặc chỉnh chu xuất hiện cùng với nụ cười trên môi rất rạng rỡ, đã thu hút ánh nhìn của những vị khách khác trong nhà hàng.
Nguyễn Duật Nghiêu đang dùng bữa ở một chỗ ngồi khá khuất và yên tĩnh, anh ngẩng đầu lên và nhìn thấy dáng vẻ duyên dáng của Trâu Niệm.
Người phụ nữ... mà anh có được, người phụ nữ của anh.
Sau khi Trâu Niệm bước vào cô vẫn luôn đi theo sau Hướng Dương đi vào trong, đôi giày cao gót xinh đẹp giẫm xuống đất phát ra một chút tiếng động, khiến cho cô gái ngẩng đầu tự tin bước đi nhìn càng có khí chất hơn.