Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đó là tiền em đã vất vả mới kiếm được! Sao lại không sạch sẽ? Em đừng cứ gièm pha bản thân mình được không? Còn có rất nhiều người phụ nữ có thủ đoạn ghê gớm hơn em! Huống chi, Nguyễn Duật Nghiêu đã chủ động chứ không phải em! Em phải nhận rõ sự thật này, em vì người ta có ý với em nên không nhận mối làm ăn này sao? Hợp đồng đã ký rồi, sau này hai người lén lút qua lại với nhau liệu nó có liên quan gì đến hợp đồng không? Thật ra chẳng hề dính dáng gì cả..."
"Chẳng sao cả, nhưng chị cũng nói là lén lút, bây giờ em cũng không biết vì sao, khả năng chịu đựng của em rất yếu đuối, có thể chấm dứt mọi chuyện với anh ấy bất cứ lúc nào —— Em cảm thấy bây giờ mình đang vụng trộm, đang cướp đoạt... em chỉ có thể gièm pha bản thân mình ở trước mặt chị và Nguyễn Duật Nghiêu mà thôi, em đã là một người không biết xấu hổ nữa rồi mà còn đang cố giả vờ sỉ diện! Em nào dám gièm pha mình ở trước mặt người khác... em chỉ là một đứa hèn nhát mà thôi!" Trâu Niệm không ngừng thở dài: "Thôi không nói chuyện này nữa, chán lắm."
"Ừm, không nói chuyện này nữa, vậy tại sao lại em lại đề cập đến thời hạn?" Hướng Dương không hiểu.
Trâu Niệm gật đầu: "Chắc chắn bây giờ tâm trạng của Tô Tư không được tốt, nếu lại bị cướp mất chức vụ thì càng tệ hơn. Về chuyện xảy ra tối qua, em có hơi áy náy... Em nên chọn thời điểm khác để nói với Tô Chính Đông chuyện đó, nhưng em không ngờ chuyện xảy ra trong đêm tân hôn lại liên quan đến Tô Tư. Việc tạm thời thay thế vị trí của cô ta nên có thời hạn, như vậy em dũng dễ ăn nói với Tô Tư, để tránh những người theo phe Tô Tư trong công ty nói xấu sau lưng em, nói em muốn giành chức của Tô Tư. Em muốn cho họ biết, em chỉ là làm việc công không giúp Tô Tư mà thôi ——"
"Vậy cũng tốt, mụ phù thủy Trịnh Lan này thật sự rất gian xảo... Phải rồi, em nên để mắt tới khoản tiền hoa hồng đó, đừng để bị mất một xu, em nên nhân cơ hội này để lấy được nó!"
"Ừm, em biết rồi." Trâu Niệm nhấn nút gác máy, cau mày, cô đứng trong phòng trà hít vài hơi thật sâu...
Nếu lấy được số tiền hoa hồng đó thì tạm thời có thể giải quyết được vấn đề viện phí, thuốc men của mẹ sau khi xuất viện. Nếu không có số tiền hoa hồng đó, Trâu Niệm thật sự không biết lấy ở đâu ra tiền.
Chắc chắn đến lúc Nguyễn Duật Nghiêu biết được hoàn cảnh của cô, e là anh sẽ đứng ra giúp đỡ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1243.html.]
Trâu Niệm biết, dù cô có nợ anh bao nhiêu tiền thì anh cũng sẽ không bao giờ đòi nợ cô, trên đời này, số tiền cô nợ Nguyễn Duật Nghiêu thật sự rất dễ dàng thoải mái, không cần phải trả lãi, bởi vì anh quá tốt.
Nhưng càng như vậy thì Trâu Niệm càng cảm thấy mình đang lợi dụng anh...
Trong cái xã hội mà người bình thường không thể đổ bệnh nặng, căn bệnh của mẹ cô đã vét sạch mọi thứ của cô.
Buổi chiều.
Trâu Niệm phải cùng Hướng Dương rời khỏi công ty, ra ngoài làm việc.
Hướng Dương có hợp đồng đang được đàm phán, nhưng Hướng Dương lại không biết vẽ bản thiết kế, mấy ngày nay trợ lý làm bản vẽ của Hướng Dương xin nghỉ phép vì phải nhập viện mổ ruột thừa không đến làm việc.
Nhưng việc ký hợp đồng này cũng đang gấp rút, nếu Hồng Viễn chậm trễ một chút, khách hàng sẽ ký hợp đồng với người khác.
Mê Truyện Dịch
Hướng Dương không muốn để mất tiền hoa hồng vào tay công ty đối thủ.
Trâu Niệm lấy máy tính xách tay, bỏ tiền và điện thoại di động vào túi xách, chuẩn bị rời khỏi công ty.