Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 12:2.

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:03:07
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Duật Nghiêu xoay người lại, ánh mắt trở nên sắc bén: “Em có biết cô ấy là người vợ mà Tô Chính Đông mới cưới tròn năm không?”

“Vợ của Chính Đông ư?” Trác Địch lặp lại, sắc mặt bỗng chốc trở nên trắng bệch.

“Duật Nghiêu, em không biết cô ta là vợ của Đông.” Trác Địch giải thích.

Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, anh nói: “Sau này em cách xa Trâu Niệm ra, đừng trêu chọc cô ấy, chuyện tối qua, anh coi như chưa từng xảy ra.”

“Cô ta sẽ không quậy chứ?” Trác Địch lo lắng.

“Không đâu.” Nguyễn Duật Nghiêu nhìn vợ: “Nếu em với người đàn ông khác có tình một đêm, liệu em có cho anh biết không? Cô ấy cũng vậy thôi, sẽ không để Chính Đông biết.”

Trác Địch nở nụ cười cực kỳ ngọt ngào: “Cả đời này em sẽ không ngoại tình đâu, em chỉ yêu mình anh thôi.”

Từ năm 9 tuổi, Trác Địch đã quen với cậu Hai nhà họ Nguyễn hơn mình 10 tuổi – Nguyễn Duật Nghiêu 19 tuổi. Cô ta rất thích anh trai này, lúc nào cũng bám dính lấy anh, kết quả chỉ đổi được sự lạnh lùng từ Nguyễn Duật Nghiêu. Sau này lớn lên, Trác Địch bắt đầu yêu thầm anh, dần dần chuyển thành yêu thích ra mặt, hao hết trắc trở, giờ phút này cô ta đã thành vợ anh.

Mê Truyện Dịch

“Cảm ơn sự yêu thích của em.” Nói xong, Nguyễn Duật Nghiêu rời khỏi phòng ngủ.

Chỉ trong giây lát, sắc mặt anh trở nên lạnh lùng.

……

Khi Trâu Niệm về đến nơi, Tô Chính Đông và mẹ chồng Trịnh Lan đều đang ở nhà.

“Nghe nói cô không đến công ty à?” Trịnh Lan đang xem TV, giọng điệu không rõ đang vui hay hờn giận, trước giờ thái độ của bà ta dành cho người con dâu này không hề thân thiết.

“Con đến bệnh viện chăm sóc mẹ mình.” Trâu Niệm nói năng nhỏ nhẹ.

“Bệnh viện có điều dưỡng canh chừng, sao cô cứ khăng khăng đòi ở đó cả ngày vậy?” Trịnh Lan lại hỏi, bà ta không tin Trâu Niệm đến bệnh viện. Dạo này con dâu hay đi đêm không về, ban ngày cũng không thấy bóng, Trịnh Lan sợ những gì truyền thông nói đều là sự thật! Bà ta cực kỳ không thích cô con dâu như Trâu Niệm, cô dính tới ai cũng được, ly hôn với con trai bà ta, bà ta càng vui!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-122.html.]

Chỉ riêng Nguyễn Duật Nghiêu là không được dính tới!

“...”

Trâu Niệm không biết nói sao, cô không muốn trả lời.

Tô Chính Đông đứng dậy, đi đến trước mặt Trâu Niệm, nén lửa giận nói: “Lên lầu, tôi có chuyện muốn hỏi cô.”

Hai người lần lượt lên lầu.

Sau khi vào phòng ngủ, Tô Chính Đông đứng đối diện Trâu Niệm, anh ta đột ngột đẩy cô xuống giường, đè lên người cô, hai đầu gối chống hai bên người Trâu Niệm: “Tối hôm qua cô lêu lổng với ai?”

“Lêu lổng?” Trâu Niệm cười khẩy.

Cô cử động tay mình thì phát hiện không thể nhúc nhích, bị Tô Chính Đông ghìm chặt rồi, cô sợ sẽ giống như trước kia, anh ta giận lên là sẽ động tay động chân với mình, tùy tiện vén quần vén áo tùm lum; nếu vậy thì sẽ phát hiện chỗ nào cũng có dấu vết mập mờ đêm qua, thành ra cô rất sợ Tô Chính Đông phát hiện!

Rõ ràng kẻ ngoại tình là Tô Chính Đông, cô không muốn bị anh ta cắn ngược lại, nói mình là người phụ nữ lăng loàn!

“Xưa giờ người ra ngoài lêu lổng là anh Tô đây mà nhỉ? Nghi ngờ thì lúc trước đừng có cưới tôi! Tôi bẩn đó, bẩn dữ lắm đó, trước khi gả cho anh, tôi vốn là bạn gái của Trác Đằng, anh quên hả?” Trâu Niệm biết rõ nếu mình nhắc tới Trác Đằng, Tô Chính Đông sẽ càng chán ghét mình hơn!

“Trác Đằng?” Tô Chính Đông rất ghét, cực ghét mỗi khi Trâu Niệm nhắc tới Trác Đằng, anh ta từ từ buông lỏng tay cô, từ từ bò dậy khỏi người cô, không nói câu nào, đi ra ngoài với ánh mắt hoảng hốt.

Nhìn bóng dáng anh ta đi xa, Trâu Niệm cố nén nước mắt, không biết cô khóc vì ai đây, chính cô cũng không rõ ràng! Đúng lúc này, di động của cô vang lên, cô cầm lên xem thì thấy là số của Nguyễn Duật Nghiêu.

“Xin hỏi Tổng giám đốc Nguyễn có gì dặn dò?” Giọng điệu của Trâu Niệm rất kém, tâm trạng cô đang bất ổn.

“Chúng ta gặp nhau đi.” Nguyễn Duật Nghiêu đề nghị.

Trâu Niệm tức mình: “Tổng giám đốc Nguyễn, chúng ta không cần thiết gặp mặt nhau đâu. Chuyện tình một đêm thôi mà, tôi không để bụng, anh gấp làm gì? Tôi vĩnh viễn sẽ không lừa gạt tống tiền anh, hợp đồng đã ký thì tôi vẫn sẽ làm bình thường, trong công việc tuyệt đối không quấy rầy lẫn nhau... có được không?”

Bên kia không nói câu nào, Trâu Niệm cũng nói không ra hơi, một lúc lâu sau, cô ấn nút cúp máy.

Loading...