Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 11:2

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:03:03
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nơi ấy của phụ nữ ma sát với vật cứng chắc của đàn ông, cuối cùng đón hết, nguyên cây —— hoàn toàn đi vào trong.

Tiếng thở dài cất lên, đôi bên đều đạt được sự thỏa mãn, từng tiếng thở dốc vang lên, trong cơn mê loạn, bọn họ hoàn toàn quên mất đối phương là ai, bởi mọi cơ quan cảm giác đã tê dại, đầu lưỡi linh động không ngừng quấn lấy nhau.

Nhu cầu cơ thể được thỏa, trán Trâu Niệm lấm tấm mồ hôi, móng tay cô đ.â.m vào da thịt anh; theo từng nhịp hành động của anh, lớp vỏ ghế sofa dưới thân Trâu Niệm bị hai người làm cho hằn lên những vết sâu cạn không đồng nhất.

Eo hông hoạt động liên tục, tay Trâu Niệm ấn vào phần hông rắn chắc của Nguyễn Duật Nghiêu, tạo thành những vết cấu trên da thịt anh...

Ngày hôm sau.

Khi Trâu Niệm tỉnh dậy là đã hơn mười một giờ trưa. Từ đếm qua đến nay, giữa chừng cô có tỉnh dậy vài lần, cả người đau nhức khó chịu, không thể hoàn toàn tỉnh táo, đầu cũng rất đau.

Khi cô mở to mắt, nhìn thấy tất cả, trong đầu bỗng nhiên ong lên như muốn nổ tung!

Tối hôm qua...

Cô lồm cồm bò dậy, quấn chăn đứng ở mép giường, quan sát toàn bộ căn phòng. Ánh nắng từ ngoài chiếu vào, dưới đất là giày của cô, đầm váy, áo nịt ngực, quần lót...

Trên chiếc ghế sofa dài còn in hằn dấu vết làm chuyện nam nữ đêm qua.

Trâu Niệm hít sâu, nhíu mày, nhắm nghiền mắt, hai tay nắm chặt chăn, cả người run rẩy!

Người đàn ông đêm qua đã sớm rời đi mất bóng.

Hướng Dương nghe điện thoại, cô ấy lo lắng lái xe từ Hồng Viễn đến trung tâm thương mại, mua nội y, sau đó lại về nhà cầm theo bộ đồ rồi chạy tới khách sạn Thế Kỷ.

“Chị còn đang sầu não tại sao em biến mất không chịu đi làm, suýt thì chị đến tập đoàn Nguyễn thị kiếm em rồi! Người đàn ông đêm qua là ai thế?” Hướng Dương truy hỏi Trâu Niệm, hai người cùng đi vào thang máy.

Trâu Niệm đứng trong thang máy, tâm trạng chùng xuống, mất một lúc mới thốt ra bốn chữ: “Là Nguyễn Duật Nghiêu...”

“Cái gì? Nguyễn... Nguyễn Duật Nghiêu!” Hướng Dương bị cái tên này làm cho kinh ngạc, vỗ n.g.ự.c và nói: “Hai người... vậy cũng nhanh quá đi...”

Trâu Niệm nắm chặt tay, nhụt chí lắc đầu: “Không phải đâu, bị người ta bày mưu đó.”

Rời khỏi khách sạn Thế Kỷ, Hướng Dương lái xe về Hồng Viễn. Trâu Niệm lên xe taxi, cầm chìa khóa đi tới nhà Hướng Dương nghỉ ngơi, đồng thời gọi điện cho Tô Tư, định xin nghỉ phép nguyên ngày.

Tô Tư hỏi cô: “Cô đang làm gì vậy hả? Cả buổi sáng không thấy cô đi làm! Vậy mà trước đó không thèm nói năng câu nào luôn? Cô tưởng mình là ai? Ký được hợp đồng với tập đoàn Nguyễn thị, tưởng mình ghê gớm lắm hả?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-112.html.]

“Không báo trước là lỗi của tôi, buổi sáng tôi có việc đột xuất nên không kịp xin nghỉ, buổi chiều tôi cũng không tới công ty làm được!” Trâu Niệm nói xong thì cúp máy, tháo pin điện thoại ra.

Cô không thích nói chuyện với Tô Tư, nghe giọng cô ta là thấy phiền! Xe taxi nhanh chóng chở cô tới chung cư nhà Hướng Dương, cô trả tiền rồi xuống xe.

Xe vừa đóng cửa lại, Trâu Niệm nhìn dáo dác xung quanh, phía trước có một hiệu thuốc.

Cô mua thuốc tránh thai rồi lên lầu.

Do cách thiết kế nhà ở, phòng ngủ ở nơi này ngập ánh nắng mặt trời, Trâu Niệm nằm cuộn mình trên giường, cô mặc đồ ngủ mà hồi trước để trong nhà Hướng Dương, nắng chiếu ấm cả người cô, thậm chí có hơi nóng lên. Cô không bật điều hòa, chỉ mở cửa sổ, mà không có ngọn gió nào thổi vào.

Sau khi uống thuốc tránh thai, Trâu Niệm uống ngụm nước đá lạnh, uống thuốc được một lúc, cảm giác trong người không thoải mái lắm, chắc hẳn là do bụng trống không, với cả từ sáng đến trưa bản thân cô chưa ăn cơm.

Cô trằn trọc một lúc, không ngủ được.

Trâu Niệm cúi đầu nhìn cơ thể dưới lớp áo ngủ, từ cổ đến n.g.ự.c cô, thậm chí mạn sườn đều có dấu hôn xanh tím, chỗ nào cũng có chi chít dấu vết mập mờ. Lúc tắm trong nhà tắm, Trâu Niệm thấy giữa hai chân mình có dấu màu xanh tím do xoa bóp mạnh, cô hít sâu một hơi và nhíu mày.

Không ai ôm ý định thủ thân như ngọc cho gã đàn ông có vô số phụ nữ như Tô Chính Đông, không đáng. Người duy nhất cô từng yêu thì đã chia tay từ hồi năm ba đại học.

Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, nhưng Trâu Niệm lại khá khổ sở, cô không ngờ mình lại mất lần đầu như thế, mới quen Nguyễn Duật Nghiêu được vài ngày thôi mà! Hơn nữa anh còn là người đàn ông đã có vợ!

Mê Truyện Dịch

Di động vang lên.

Trâu Niệm vươn tay lấy và nghe: “Sao thế Dương Dương?”

“Tô Chính Đông đang tìm em khắp nơi, tới chỗ chị đòi người mà hung dữ lắm! Anh ta điên hả trời? Mẹ nó dòng cái thứ đã ngoại tình còn làm Tô Tư mang thai, suýt nữa chị gầm lên với anh ta rồi!”

Trâu Niệm ngồi dậy, đau đầu: “Đừng để ý đến anh ta.”

“Dù sao cũng phải giải quyết chứ! Anh ta nghi ngờ em với Nguyễn Duật Nghiêu làm chuyện có lỗi với anh ta.” Hướng Dương nói cho Trâu Niệm nghe.

“Dạ em biết rồi, em ở đây ngủ một giấc đã, tối nay về nhà họ Tô em sẽ nói chuyện rõ ràng với anh ta.” Trâu Niệm nói vài câu với Hướng Dương rồi cúp máy.

Tập đoàn Nguyễn thị.

Tô Chính Đông đi thẳng vào tận trong, dáng điệu kiêu ngạo coi trời như vung này, nhân viên công ty biết anh ta là ai nên không dám cản.

Trong thang máy, nhân viên của Nguyễn thị khẩn cấp thông báo cho trợ lý Đổng. Mọi khi nhân viên cũng không biết Nguyễn Duật Nghiêu chịu gặp người này hay không, sợ chọc Tổng giám đốc tức giận, đành căng da đầu ra hỏi.

Loading...