Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 111:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:06:06
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, ôm chặt lấy cô, hy vọng có thể làm tan biến suy nghĩ cứng cỏi của cô, lẩm bẩm nói: "Khó khăn lắm tôi mới có một đứa con, tôi không nỡ, cũng không thể nỡ."

"Sau này anh vẫn sẽ có...." Trâu Niệm nhìn anh.

"Có với ai? Sau này tại sao tôi vẫn sẽ có? Em xem tôi là kiểu đàn ông gì?" Nguyễn Duật Nghiêu nhìn cô, trong ánh mắt là sự đau khổ nặng nề. "Tôi sẽ không cùng lúc có hai người phụ nữ, lúc ở bên em, tôi sẽ không chạm vào người phụ nữ khác, còn Trác Địch, cả đời này tôi cũng sẽ không chạm vào cô ta, em nói cho tôi biết đi, tôi đi sinh con với ai? Không phải mỗi một người phụ nữ muốn sinh cho tôi thì tôi đều sẽ đồng ý. Gặp được em, tôi rất trân quý. Không làm được vợ chồng, thì tôi ép em làm người yêu của tôi....tôi không phản cảm với việc em sinh con cho tôi, trên thực tế, tôi cũng thật sự muốn có một đứa con.

Nếu như em định đẩy tôi ra ---- thì hãy đi tìm một người phụ nữ khác cho tôi, tôi không hài lòng, em lại đi tìm cho tôi, cho đến khi....tìm thấy một người giống hệt em, thay thế được em."

Sự chân thành và kiên định trong mắt anh khiến Trâu Niệm không còn lời nào để chống đỡ.

Đi đâu....tìm một người giống hệt để thay thế.

Tình cảm, chuyển từ người này sang người khác, cho dù tình cảm sẽ mãnh liệt, yêu rồi, thì tình cảm đó từ đầu tới cuối cũng không giống với người trước. Ví dụ như cô đối với Trác Đằng, là kiểu thích rất an nhàn, Trác Đằng không bộp chộp không nóng nảy, bình thường, khiến cô cảm thấy cuộc sống rất yên ổn, cũng không ồn ào.

Bây giờ yêu Nguyễn Duật Nghiêu, tình cảm của cô dành cho Trác Đằng vẫn không thay đổi, vẫn tồn tại, nhưng lại là nhớ tới người đã khuất.

"Tôi không tìm được người phụ nữ khiến anh hài lòng." Trâu Niệm nói.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1111.html.]

"Nhưng tôi cũng không muốn sinh đứa trẻ này ra, tôi lo ngại mẹ tôi, tôi phải giải thích với mẹ tôi về đứa trẻ này như thế nào? Tôi sợ một khi không cẩn thận, sẽ dính với tên gọi 'kẻ thứ ba'.

Mặc dù tôi quả thực vô liêm sỉ, không biết xấu hổ, nhưng tôi giống với người khác, chỉ là một người trần tục, tôi vừa làm ra chuyện khiến mình ghê tởm người khác khinh bỉ, vừa lại muốn giấu đi không để người khác biết, bản thân không dám thừa nhận, Nguyễn Duật Nghiêu, mấy ngày nay tôi đã nghĩ ra vô số biện pháp giữ đứa trẻ này lại, đây là đứa con đầu lòng trong bụng tôi, có với anh, anh rất ưu tú, tôi tin đứa trẻ này cũng không tệ."

Trâu Niệm chợt rơi nước mắt, như thể vết thương nơi trái tim đã rách ra, nói thêm nữa, thì chính là tự xát muối vào vết thương của mình, nhưng lại không thể không nói, giọng có chút nghẹn ngào: "Tối qua tôi còn đang nghĩ, nếu tôi và Tô Chính Đông đã ly hôn, vậy còn tạm được....ít nhất, sau khi ly hôn tôi đã độc thân chỉ có một mình, tôi có thể gạt mẹ tôi."

"Tôi sẽ nói, nói tôi sau khi độc thân thì đã quen một người đàn ông không tệ, chuẩn bị kết hôn...trước khi kết hôn, anh ấy xảy ra chuyện, không còn trên đời này nữa, đứa trẻ này tôi không thể không cần, tôi cần phải sinh nó ra! Mẹ tôi chắc sẽ không nhẫn tâm tới mức bảo tôi phá đứa trẻ đi. Thậm chí tôi cũng đã nghĩ xong rồi, đợi tới tháng đứa trẻ chào đời, thì nói dối, thông đồng với bác sĩ, nói đứa trẻ là sinh non.....tôi đã nghĩ nhiều như vậy nhiều như thế, muốn giữ lại đứa trẻ này, tôi không nỡ, nhưng tôi vẫn chưa ly hôn với Tô Chính Đông, ngoại tình khi đã có chồng đã vậy còn có con, mẹ tôi liệu có đánh c.h.ế.t tôi không? Liệu có bị tôi chọc cho tức c.h.ế.t không?

Đứa trẻ sinh ra, cũng phải cùng tôi chịu cảnh bị người khác coi thường...." Trâu Niệm nhìn anh, hỏi anh, nước mắt.....lăn dài trên má.

Nguyễn Duật Nghiêu nâng má cô lên, hôn lên nước mắt của cô, trái tim anh cũng rất đau, vẫn biết tình cảnh của cô có bao nhiêu khó xử, tình cảnh của anh, cũng gần như giống cô, tạm thời, hôn nhân sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, nhưng cho dù thế nào, thì anh cũng sẽ không đồng ý, sẽ không đồng ý việc cô phá bỏ đứa trẻ này.

Không dám nói trong khoảng thời gian ngắn ngủi này tình cảm dành cho Trâu Niệm có bao nhiêu sâu đậm, nhưng ít nhất, khi anh vừa nghĩ tới đứa trẻ này là của anh và Trâu Niệm, anh liền chấp nhận, thậm chí còn thích thú mong đợi tới ngày sinh mệnh nhỏ này xuất hiện.

Anh suy nghĩ một lúc lâu, sau đó dùng ngón tay lau đi nước mắt cô, hôn cô, nếm được vị đắng chát của nước mắt trên môi cô, thảm thương như tâm trạng cô vậy.

Nguyễn Duật Nghiêu lên tiếng, thở dài cầu xin: “Trâu Niệm, cảm ơn em đã vì anh mà nghĩ nhiều như vậy, anh biết em vẫn luôn nhấn mạnh rằng, tình cảm của chúng ta không sâu đậm, chỉ là mối quan hệ xác thịt và ỷ lại vào nhau, hai bên không buông ra được. Nhưng anh nói cho em biết, anh không phải đơn thuần là chơi đùa cơ thể em, cho dù em không để anh chạm vào em, thì anh cũng vẫn bị em thu hút, dù cho chỉ ăn cơm cùng em, nhìn em, anh cũng sẽ vui.

Loading...