Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 102:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:05:17
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh tới đó làm gì?”

Nguyễn Duật Nghiêu ngẩng đầu lên.

“Phải, tôi không ở nhà, đang ở nhà một người bạn khác, anh về đi, có chuyện thì ngày mai gặp rồi hãy nói....” Trâu Niệm chột dạ, thỉnh thoảng nhìn vẻ mặt của Nguyễn Duật Nghiêu.

Tô Chính Đông bên kia vẫn còn dây dưa, hỏi cô, ở nhà người bạn nào?

Nghe Hướng Dương nói, cô bị cảm cơ thể khó chịu, nên anh ta tới thăm, mua bữa tối và thuốc cảm cho cô, rồi đi thẳng tới căn hộ của Hướng Dương đưa cho cô, chuẩn bị cho cô một bất ngờ.

Mà sự bất ngờ này, không phải bị từ chối ngay ngoài cửa, mà là cô căn bản không có ở nhà.

“Người bạn anh không biết, cứ như vậy trước đi, tôi cúp máy trước đây.....” Trâu Niệm nói xong, liền nhấn nút tắt máy.

Điện thoại lại vang lên lần nữa, Trâu Niệm liếc nhìn số điện thoại, không bắt máy.

Nguyễn Duật Nghiêu thấy cô không bắt máy, liền biết, vẫn là Tô Chính Đông.

Anh nói: “Khóa máy.”

“Không được, ngộ nhỡ bệnh viện có chuyện gì tìm tôi, sẽ không tìm được...” Trâu Niệm giải thích với anh.

Tô Chinh Đông gọi tới, Trâu Niệm không nghe, anh ta liền không gọi nữa, gửi tin nhắn nói: Đợi cô ở trước cửa nhà Hướng Dương.

Trâu Niệm liếc nhìn.

Nguyễn Duật Nghiêu đưa tay, cầm lấy điện thoại của cô, kiểm tra xem tin nhắn, nhìn thấy dòng chữ này của Tô Chính Đông, thì cười.

Trâu Niệm trả lời Tô Chính Đông, khuyên anh ta về nhà, đừng đợi cô ở cửa nhà Hướng Dương nữa, chắc tối nay cô sẽ không về chỗ Hướng Dương ở.

Nói dối, vì để Tô Chính Đông rời đi.

Gửi xong, Trâu Niệm xóa đi.

“Anh ta luôn sẽ đi tìm em?” Nguyễn Duật Nghiêu hỏi.

Trâu Niệm lắc đầu: “Không có, đây là lần đầu tiên....”

“Trùng hợp như vậy, lần đầu tiên liền bị tôi hớt tay trên trước.”

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm không nói thêm gì nữa, có gì mà để ghen chứ.....

Ăn xong bữa tối thì đã hơn tám giờ, Nguyễn Duật Nghiêu hỏi cô, còn muốn làm gì nữa không, có thể nói với anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1021.html.]

Trâu Niệm suy nghĩ, không cần làm gì nữa, đi dạo cùng anh là được rồi.

“Sẽ không gặp phải người quen chứ?” Trâu Niệm nghĩ nhiều.

Nguyễn Duật Nghiêu châm một điếu thuốc, không biết.

Gặp phải thì gặp phải, có thể thế nào.

Anh lái xe một đoạn, sau đó dừng lại bên đường, xuống xe, cùng nhau đi dọc bên đường, tâm tư Trâu Niệm thấp thỏm bất an, cô không biết mình bị sao nữa, đột nhiên, muốn nói cho anh biết, trong bụng cô đã có con của anh.

Nguyễn Duật Nghiêu là cha đứa trẻ, có phải anh có quyền biết sự tồn tại của đứa trẻ này không?

“Anh thích con nít không.” Trâu Niệm hỏi anh.

Dường như đang suy nghĩ, tại sao cô lại đột nhiên nhắc tới đứa trẻ.

“Trước kia không thích lắm, cũng chưa từng tưởng tượng tới chuyện con mình.

Bây giờ nghĩ lại, sẽ có chút mong đợi, có điều cũng chưa từng đặc biệt thích đứa trẻ nào.” Thậm chí chưa từng có đứa trẻ nào bên cạnh anh, bình thường khi nhìn thấy con người khác, anh cũng trực tiếp phớt lờ.

“Ồ.” Trâu Niệm gật đầu.

Hai người đi về phía trước, Nguyễn Duật Nghiêu khó hiểu: “Tại sao hỏi câu hỏi này.”

Chỉ nói: “Tùy tiện hỏi một chút.”

Nguyễn Duật Nghiêu nhìn màn đêm phía trước, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô....

Cho dù anh đã từng làm chuyện khiến cô rất cảm động, nhưng anh vẫn chưa từng để lộ tiếng lòng của anh, suy nghĩ của anh.

Trâu Niệm không biết có phải anh thật sự không thích trẻ con không, hay là anh quá khôn khéo, đây chẳng qua chỉ là những lời nói cho có lệ với cô, anh đang nói cho cô biết, không hy vọng cô ôm mục đích sinh con cho anh, rồi mong đợi dựa vào đứa trẻ bay lên cành cây.

Trâu Niệm không đoán được tâm tư của anh.

Bởi vì kiểu tình cảm khi ở bên cạnh quá nhạy cảm, thậm chí không được coi là người yêu, ở cùng nhau mà không có bất kỳ hứa hẹn gì, cô không dám tưởng tượng sau khi cô nói ra chuyện đứa trẻ, thì anh rốt cuộc sẽ có suy nghĩ gì.

Nếu như là lúc vừa quen biết anh, cô nhất định sẽ trực tiếp nói ra, không ngại anh bỏ rơi, yêu như thế nào thì như thế đó, cắt đứt thì cắt đứt, không sao cả!

Nhưng bây giờ, đã có vài phần không nỡ với anh.

Không có ý định nói ra nữa, cô nói về đi, buồn ngủ rồi.

Nguyễn Duật Nghiêu mời cô tới căn hộ của anh, Trâu Niệm lắc đầu, cô sợ ở một lần rồi, Nguyễn Duật Nghiêu sẽ bảo cô ở thêm lần thứ hai, lâu ngày, sẽ trở thành sống chung với nhau.

“Đêm nay, tôi sợ Tô Chính Đông tìm em.” Anh nói xong, không đợi cô trả lời, liền cúi người xuống hôn cô ở ven đường, trong cuộc đời, cũng là lần đầu tiên anh trải nghiệm, cảm giác hở động một tí là muốn hôn một người.

Loading...