Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 95: "Môn đăng hộ đối" nói về gia phong
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:41:16
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà cô họ Trì rót đầy chén cho Trần Văn Đức.
Trần Văn Đức vội vàng xua tay: "Cháu thật sự uống rượu, uống nữa ạ."
Ông chú hai : "Sao thế? Chỉ kính bố vợ, coi thường mấy ông chú bà thím ?"
"Nào nào, kính cả nhà mỗi một ly ."
Trần Văn Đức vội xin tha: "Cháu thật sự uống. Trước giờ từng uống, lát nữa đến xe đạp cũng đạp nổi mất."
Ông Trì trong lòng bất mãn, liếc Trần Văn Đức một cái: "Kính cả nhà một ly . Dù uống, cũng kém gì một ly ."
Trần Văn Đức cúi đầu , cố gắng đè nén sự khó chịu trong lòng.
Ông chú hai đùa: "Ô, cả, ông bố vợ trọng lượng gì nhỉ. Rốt cuộc hai ai là bố vợ, ai là con rể thế?"
Đã đến nước , Trần Văn Đức còn cách nào, đành bưng chén rượu lên nữa: "Chú hai, , cháu thật sự uống. Ly cháu xin kính cả nhà ạ."
Lại một chén nữa cạn, khuôn mặt trắng trẻo của Trần Văn Đức ửng hồng, khó chịu đến mức ấn tay lên ngực.
Người nhà họ Trì lẽ cũng thấy mất hứng, ép rượu nữa. Ông Trì chuyển sang chuyện chính.
"Nhà ở trấn, nhà cháu ở thôn. Nhà hai công việc nhà nước, nhà cháu thì cày cuốc ngoài đồng. Hai nhà môn đăng hộ đối.
Tuy bây giờ lớp trẻ các cháu chú trọng yêu đương tự do, nhưng thế hệ bọn vẫn coi trọng môn đăng hộ đối.
Làm cha , ai cũng con cái sống hơn một chút, nó theo chịu khổ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nói thật, chẳng ưng cháu tí nào. , chịu nổi con gái ngốc của nó tự nguyện."
Trì Tố Trân hổ tức giận, hờn dỗi bố: "Bố! Bố uống say ? Uống là linh tinh."
Trần Văn Đức cảm thấy mặt nóng ran, nhưng vẫn cố nặn nụ : "Bác yên tâm, cháu nhất định sẽ đối với Tố Trân, sẽ cố gắng nỗ lực, để cô cuộc sống ."
Ông Trì chẳng những vui, ngược còn thấy con gái bênh Trần Văn Đức mặt bao nhiêu họ hàng là mất mặt.
Ông oang oang nữa, khí chút nặng nề.
Thạch Anh (chị dâu) đảo mắt. Cả cái nhà đúng là kỳ cục. Đã chướng mắt mà cứ níu kéo. Kéo đến nơi thì oai phủ đầu.
Gọi bao nhiêu họ hàng đến, bề ngoài là coi trọng nhà trai, thật là phô trương thanh thế.
Còn đến bước bàn chuyện cưới hỏi, đến nhà là khách, cho thấy mặt , dằn mặt. Nghĩ kiểu gì ?
Không thích thì thẳng là .
Còn bóng gió hiểu lễ nghĩa. Rốt cuộc là ai hiểu lễ nghĩa?
Mới yêu đương mà luôn mồm "bố vợ". Bình thường nhà gái nên rụt rè một chút, cứ qua tìm hiểu hẵng ?
Với sự hiểu của Thạch Anh về bố chồng, bà sắp "chiêu lớn". Bà chuồn nhanh, dính mớ bòng bong .
Cất bát đũa, Thạch Anh với : "Mọi cứ ăn ạ, con ăn xong , con đây."
Quả nhiên, Thạch Anh , bên nhà họ Trì cơm nước xong dọn bát, bà Trì liền bắt đầu diễn.
"Ôi da, cái tay của ! Lâu lắm xuống bếp, nãy thái rau cẩn thận đứt tay ."
Ông Trì bà Trì , liền bảo: "Đứt tay thì đừng dính nước. Bát đũa cứ để đấy ."
"Thế , để bừa thế khó coi lắm." Bà Trì .
Ông Trì sang Trần Văn Đức: "Cháu Trần , đàn ông con trai thương phụ nữ. Con Tố Trân ở nhà, hai vợ chồng nỡ để nó bất cứ việc gì.
Sau hai đứa mà về một nhà, việc nhà là cùng chia sẻ."
Trần Văn Đức gượng gật đầu: "Dạ, , bác đúng ạ."
Nào ngờ câu tiếp theo, ông Trì bảo Trần Văn Đức rửa bát. Lý do là "thể hiện cho một chút", họ mới yên tâm giao con gái cho .
Trần Văn Đức trợn tròn mắt.
Trì Tố Trân lén huých một cái, vẫn hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-95-mon-dang-ho-doi-noi-ve-gia-phong.html.]
???
"Sao thế? Mặt mũi đủ lớn, sai bảo ?" Ông Trì sa sầm mặt.
Trì Tố Trân vội kéo Trần Văn Đức bếp.
Cô hạ giọng: "Văn Đức, chúng mà, vì em, nhịn một chút.
Bố em tính đó, thích khoe khoang, nâng lên mặt ngoài. Anh cứ chiều ý ông một chút, chờ cô chú em về , chuyện của hai đứa sẽ dễ hơn."
Trần Văn Đức nắm chặt tay: "Anh đầu đến nhà khách, bố em ý gì? Bắt nhẫn nhịn, khom lưng cúi đầu, để nổi bật địa vị của ông ?"
Trong bếp, đôi tình nhân trẻ bắt đầu cãi vã.
Bên ngoài, bà Trì đang khoe khoang: "Đấy, con gái bản lĩnh, trị . Không mở miệng bảo đến, dám đến. Mở miệng bảo đến một cái là lon ton chạy đến ngay. Các xem, đẩy nó rửa bát ngay .
Tuy phân công tác, nhưng văn hóa, đầu óc cũng lanh lợi. Giờ đang tự văn, chuẩn gửi báo đăng, ăn cơm bằng ngòi bút đấy.
Nghe ở trường cũng là tài tử tiếng, thầy cô coi trọng lắm. Sau , chắc chắn tiền đồ. Vợ chồng cũng loại chê nghèo ham giàu..."
Nghe nhà em trai em gái khen ngợi, ông Trì còn gọi với bếp: "Tố Trân, Tố Trân, đun nước ! Cứ để thằng Trần nó trong đó là ."
Trần Văn Đức nắm cái giẻ lau, tay run bần bật. Hắn giờ hiểu lời Xa Kim Mai . Hắn và nhà họ Trì cùng một thế giới.
Nhà họ Trì rõ ràng là cố tình nhục . Hắn đường đường là sinh viên, ở nhà còn bao giờ rửa bát.
Kết quả, mang bao nhiêu quà cáp đến khách, đuổi bếp rửa bát.
nghĩ đến ánh mắt cầu khẩn của Trì Tố Trân, chỉ đành cố giữ lý trí, nén giận tiếp tục rửa.
lúc , tay trơn, "Xoảng" một tiếng, cái bát đầy dầu mỡ rơi xuống đất.
Tiếng ngoài phòng khách im bặt. Trần Văn Đức luống cuống cái bát vỡ tan đất.
Tiếng quát của ông Trì vọng : "Không thì đừng ! Không cần thiết trút giận lên bát đũa!"
Vợ chồng ông đang ở ngoài khoe khoang về , , bếp đập bát. Đây là vả mặt ai chứ?
Trần Văn Đức nín nhịn, ném cái giẻ lau bồn, bước thẳng ngoài.
"Bác ơi, xin , cháu cố ý vỡ bát. Trước giờ ở nhà cháu cho cháu mấy việc bao giờ, cháu quen tay.
Cái đó, nhà cháu chút việc, cháu xin phép về ạ."
Nói xong, đợi kịp phản ứng, đầu thẳng.
Trì Tố Trân giậm chân: "Bố! Bố cái gì ? Chính bố đòi gặp , là khách, mà bố, bố..."
Nói hết câu, cô đầu đuổi theo Trần Văn Đức.
Dưới lầu, Trần Văn Đức đang dắt xe đạp định thì Trì Tố Trân đuổi kịp.
"Văn Đức, Văn Đức, đợi ! Anh gì ? Kể cả bố em dễ , cũng thể bẽ mặt ông mặt bao nhiêu như thế chứ."
Trần Văn Đức nhạt Trì Tố Trân: "Anh mang đường, mang rượu, mang quà cáp đến tận cửa. Có điểm nào phép ? Lúc về cũng chào hỏi đàng hoàng. Nhà thật sự việc."
Trì Tố Trân thở phào: "Hù c.h.ế.t em, em cứ tưởng giận."
Tay Trần Văn Đức nắm ghi đông xe, ngón tay trắng bệch.
Giọng vẫn ôn hòa: "Bố em vẻ hài lòng về lắm. Chúng ... còn cần thiết tiếp tục ?"
Trì Tố Trân kéo góc áo Trần Văn Đức nũng: "Vậy thì càng dùng hành động của để thuyết phục họ chứ."
Trần Văn Đức c.h.ử.i ầm lên, nhưng khí chất "văn nhân" cho phép .
"Tố Trân, 'môn đăng hộ đối', về gia phong, chứ điều kiện vật chất!"
Trần Văn Đức để một câu cùng Trì Tố Trân đang ngơ ngác, đạp xe mất.
Có lẽ, đúng. Kiều Giang Tâm mới là hợp với hơn.