Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 87: Những câu có đáp lại
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:41:08
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi xúm cúi đầu nhặt kẹo, tiếng đùa xen lẫn tiếng cãi vã ngớt.
Một thằng bé bảy tám tuổi nắm chặt viên kẹo nhặt , mắt sáng lấp lánh.
Mọi kịp ngẩng đầu, một vốc kẹo nữa từ trời rắc xuống.
Đám đông mới trật tự một chút, lập tức bắt đầu đợt tranh cướp thứ hai.
Tần Tuyết dắt Trụ Tử ở cửa, liếc đám đông bên ngoài. Ai nấy đều vui vẻ, như thể thật lòng chúc phúc cho cô, khiến trái tim đang thấp thỏm của cô cũng dần định .
"Trụ Tử, cho con ." Kiều Giang Tâm đưa vốc kẹo còn cho Trụ Tử.
Trụ Tử vốn đang đám trẻ giành kẹo với vẻ thèm thuồng, ngờ niềm vui đến đột ngột như .
Nó ngẩng đầu .
Tần Tuyết gật đầu: "Chị cho con thì con nhận , cảm ơn chị con."
Trụ Tử đồng ý, vội vàng xòe hai tay nhận kẹo, vui sướng reo lên: "Em cảm ơn chị ạ!"
Lưu A Phương bày bàn trong phòng, bà rót gọi: "Mợ, mau uống . Thím Ngưu, Mái Mậu, Cao... , đồng chí Cố , mau tới, mau tới."
Lưu Hân Nghiên đang giúp kê ghế, cô Cố Vân Châu thích khí , vội lên: "Thím ơi, là t.h.u.ố.c giải, Cố uống . Con về sắc t.h.u.ố.c cho , uống nhé."
Cố Vân Châu thở phào, gật đầu với Lưu A Phương định .
Kiều Giang Tâm gọi : "Anh Cố, khoan ."
Nói xong, cô vốc một nắm kẹo từ khay đuổi theo: "Anh Cố, cảm ơn , lợi hại thật. Em ngay là tay, chuyện chắc chắn sẽ thuận lợi. Cái cho ."
Kiều Giang Tâm nắm lấy tay , dúi năm sáu viên kẹo .
Cố Vân Châu sững sờ, ngước mắt lên bắt gặp đôi mắt cong cong đang của Kiều Giang Tâm.
Sắc mặt dịu thấy rõ: "Không gì, cảm ơn kẹo của cô."
Kiều Giang Tâm vẫy tay với Lưu Hân Nghiên: "Chị Hân Nghiên, lát nữa nhớ uống nha."
"Biết !" Lưu Hân Nghiên đáp, đầu sắc mặt Cố Vân Châu.
"Anh Cố, thấy ? Có chỗ nào thoải mái ?"
Cố Vân Châu nắm chặt mấy viên kẹo trong tay, khẽ : "Không , phó viện trưởng Vương đúng, ngoài vận động một chút, cảm thấy tinh thần hơn nhiều."
Lưu Hân Nghiên thấy lòng nhẹ nhõm: "Tốt quá . Giang Tâm đúng, ngoài tiếp xúc với khói lửa nhân gian nhiều một chút, mới suy nghĩ lung tung."
Em còn bảo mỗi sáng thức dậy phơi nắng sớm, ngoài ngắm núi non đồng ruộng, dạo bờ ruộng, đều cho bệnh của . Cho nên em đề nghị ... chăn bò. Tốt nhất là mang theo liềm với đòn gánh, lúc chăn bò về tiện thể gánh luôn một gánh củi..."
Tần Tuyết Kiều Hữu Phúc dắt ghế . Trên bàn , thím Ngưu nhiệt tình giới thiệu: "Đây là Hữu Tài, em ruột Hữu Phúc. Kia là vợ nó, A Phương, là em dâu của cô. Vị , đừng thấy trẻ, chồng nó bối phận cao, là ông chú trong tộc Kiều Kim Thành, cô gọi một tiếng thím bà."
Tần Tuyết theo lời thím Ngưu, lượt nhận , chào hỏi.
Một tuần qua , cơ bản nhận hết mặt .
Vì Tần Tuyết yêu cầu đơn giản, nên Kiều gia cũng bày tiệc rượu. Hai bàn đặt trong nhà, ai tình thì , nhận mặt, mấy câu chúc phúc, lấy hai viên kẹo ăn cho vui, xem như xong lễ.
Uống xong, khách khứa cũng ý mà tản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-87-nhung-cau-co-dap-lai.html.]
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lưu A Phương vác bụng bầu dắt Tần Tuyết giới thiệu nhà cửa: "Mợ sang đây. Đây là phòng của mợ với cả, gian nhỏ bên cạnh là của Trụ Tử. Nhà mới cất, nhiều thứ kịp sắm sửa, nhưng bố cục bên với bên em là như , bếp ở bên trong. Nhà lớn, nhưng tạm thời đủ dùng. Hôm qua Hữu Tài với cả còn bàn, chờ rảnh rỗi lên núi chặt ít gỗ, dựng thêm dãy nhà ngang bên ngoài chỗ để củi."
Tần Tuyết gật đầu, đỡ Lưu A Phương xuống: "Em , còn nhiều thời gian, vội. Cô m.a.n.g t.h.a.i nặng nề, bận rộn cả buổi sáng , nghỉ một lát , vất vả cho cô quá."
Lưu A Phương càng tươi. Trước đây Kiều Hữu Phúc với Giang Tâm kể, bà còn lo là ghê gớm, dễ sống chung. Giờ Tần Tuyết, xem Kiều Hữu Phúc cũng là phúc.
Trong thôn đốt pháo, Kiều Cửu Vượng và Lôi Hồng Hoa đều thấy. Họ thừa đây là cô dâu mới về thôn.
Lôi Hồng Hoa kê ghế đẩu ở cửa, lòng ngứa ngáy yên. Bà cũng tò mò tình hình bên ngoài thế nào, cũng xem náo nhiệt.
bà là trưởng bối của chú rể. Bà thấy mà hóng hớt, chính là vẻ vang cho Kiều Hữu Phúc. Làm vẻ vang cho ai cũng , chứ nhất quyết cho hai cái thằng vong ân bội nghĩa nở mày nở mặt. Thế là bà cứ kiềm chế, .
Dù Kiều Cửu Vượng dặn dặn , nhưng cứ nghĩ đến Kiều Hữu Phúc cưới vợ bằng tiền bán lợn, bán thóc của nhà, Lôi Hồng Hoa vui nổi.
Mấy đứa trẻ con chạy qua cửa, miệng la lớn:
"Ha ha ha, chúng mày giật mấy viên? Tao ba viên!"
"Tao hai viên. Vừa nãy viên , tao đang nhặt thì thằng Nhị Mao nó giẫm lên tay tao định cướp, tao hất ngã nó mới giành đấy."
"Hì hì, nhà lão ghẻ lở cũng xịn thật, kẹo giấy gói. Lần nhà lão Dính Dính, rải kẹo trần, rơi xuống đất bẩn hết."
"Ừ, loại để lâu, chảy nước cũng chảy trong giấy gói thôi."
Lôi Hồng Hoa rướn cổ, kẹo trong tay mấy đứa trẻ, trong lòng thầm c.h.ử.i rủa.
Kiều Kiến Quốc thò đầu từ lưng bà : "Mẹ, gì đấy?"
Lôi Hồng Hoa sa sầm mặt: "Cái thằng c.h.ế.t dẫm ghẻ lở, cái thằng cường đạo đoản mệnh! Lấy tiền của nhà cưới vợ thì thôi , còn vung tiền của nhà như rác, mua kẹo xịn thế rải đầy đất. Ôi, tức c.h.ế.t tao!"
Kiều Kiến Quốc như thấy Lôi Hồng Hoa đang đ.ấ.m ngực, mặt mày hớn hở: "Đang rải kẹo mừng ? Lão ghẻ lở cưới vợ góa về ? Sao sớm!"
Dứt lời, đầu cất bước: "Con xem một chút."
Dạo thương ở nhà, lâu lắm ngoài chơi. Hắn, Kiều Kiến Quốc, sắp thành huyền thoại đến nơi . Cứ ru rú trong nhà, bí c.h.ế.t . Vui thế , thể thiếu .
Lôi Hồng Hoa ngờ Kiều Kiến Quốc chạy là chạy: "Này, Kiến Quốc, đây!"
Kiều Kiến Quốc đầu cũng ngoảnh : "Ai, con xem một lát về."
Lôi Hồng Hoa tức điên: "Mày là đồ ngu! Có gì mà xem, vẻ vang cho chúng nó mà hóng hớt..."
Kiều Kiến Quốc gân cổ cãi: "Con xem cô dâu mới..."
Lôi Hồng Hoa mặt tái mét: "Chân của mày..."
Kiều Kiến Quốc chỉ để cái mông: "Mẹ bớt lo chuyện bao đồng ."
kiểu câu nào cũng cãi, chuyện gì cũng khuyên.
Lôi Hồng Hoa tức đến mức ôm ngực, trán giật thình thịch.
Kiều Cửu Vượng còn bảo bà mềm mỏng với em Kiều Hữu Phúc, trông mong hai đứa nó phụng dưỡng lúc về già.
Lôi Hồng Hoa giờ nghi ngờ, bà căn bản là sống đến lúc già.
Chẳng cần xa, chỉ riêng thằng Kiều Kiến Quốc trời cao đất dày , cũng đủ bà tức c.h.ế.t trong một giây.