Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 78: Điều kiện hà khắc
Cập nhật lúc: 2025-11-06 23:58:10
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh chấp nhận ?" Tần Tuyết xong câu , cũng dám ngẩng đầu Kiều Hữu Phúc.
Trong lòng cô hiểu rõ, những điều kiện đưa quá quắt đến mức nào.
Tiền sính lễ của cô vốn cao hơn nhà nhiều, bản cô tuổi cũng còn nhỏ, là gái nạ dòng dắt theo con trai.
Mấu chốt là tiền sính lễ giữ hết trả, mà còn dắt con trai theo.
Thời buổi , cả nước đều đang phấn đấu cho ấm no, thậm chí phần lớn dân còn đang lơ lửng ở vạch thiếu ăn. Trụ Tử ở tuổi , đúng là tuổi ăn tuổi lớn.
"Thằng choai choai ăn sập nhà", câu là căn cứ.
Họ đều là nông dân, sống dựa mấy sào ruộng, hạt thóc hạt mồ hôi.
Thêm một Trụ Tử, Kiều Hữu Phúc sẽ thêm bao nhiêu việc, trồng thêm bao nhiêu đất mới nuôi nổi?
Điều quan trọng nhất là, Trụ Tử chuyển hộ khẩu, đổi họ, nuôi lớn vẫn về Hứa gia động. Chuyện tương đương với việc Kiều Hữu Phúc vất vả cực nhọc nuôi con tu hú cho , chẳng chút lợi lộc nào.
Hơn nữa, Kiều Hữu Phúc tuy là gã trai già ế vợ, nhưng ông thật thà, chịu khó, riêng, tự lập nghiệp, cất nhà mới, cưới đầu, còn thể bỏ 200 đồng tiền sính lễ.
Chỉ mấy điểm thôi, bà mối mang rêu rao, cũng thể vênh mặt tự đắc .
Cho nên, dù xét ở phương diện nào, Tần Tuyết cũng đều ở thế yếu hơn.
Kiều Hữu Phúc tuy thông minh, nhưng cũng chẳng đồ ngốc.
Ánh mắt ông lập tức ảm đạm , nhất thời trong lòng ngũ vị tạp trần, hồi lâu nên lời.
Trong tất cả những từng xem mắt, đây là phụ nữ đầu tiên tỏ rõ thiện ý, chê bai ông, cũng là phụ nữ đầu tiên khiến ông nảy sinh ảo tưởng về một mái nhà chung. Ông thật sự cảm tình với Tần Tuyết.
Kiều Hữu Phúc lí nhí: "Cô... năm ngoái cô ..."
Tần Tuyết thở dài: " , năm ngoái 200 đồng để cho thằng bé, còn nó thì ở Hứa gia động. cuối năm ngoái, chính là cái tìm , Trụ Tử xảy chút chuyện ngoài ý .
Nó còn nhỏ quá, yên tâm, nên mang theo bên nuôi mấy năm."
Im lặng một lát, cô tiếp tục giải thích: "Tình hình nhà họ Hứa cũng để . Ông bà nội Trụ Tử chỉ mỗi cha nó là con một. Giờ cha nó mất , Trụ Tử là niềm hy vọng duy nhất của ông bà.
Cho nên Trụ Tử thể theo họ , chờ nó lớn, tự lập , nó vẫn về Hứa gia.
Nói cách khác, lúc ăn cơm thì ở nhà họ Kiều, việc thì nó về nhà họ Hứa."
Tần Tuyết thẳng Kiều Hữu Phúc, rành rọt từng câu từng chữ, cô lừa dối ông.
Kiều Hữu Phúc mấp máy môi, hỏi, nếu Trụ Tử sang Cao Thạch thôn sống, tại còn để 200 đồng sính lễ cho cha chồng cũ?
nghĩ đến cảnh hai ông bà Liêu Phúc Trân tóc bạc tiễn tóc xanh, tuổi tác lớn như , cái tính hiền lành khiến Kiều Hữu Phúc nỡ mở miệng.
Thử nghĩ mà xem, cha Trụ Tử c.h.ế.t , thể vì cưới Tần Tuyết mà bắt ông bà cũng theo phụng dưỡng luôn .
Nếu thật sự như , khác gì ở rể?
Không, khi còn chẳng bằng ở rể.
Tần Tuyết Kiều Hữu Phúc hỏi gì, nhưng cô giải thích.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hai cứ như , mỗi một phút, mỗi một giây đều trôi qua vô cùng chậm chạp.
Một lúc lâu , Kiều Hữu Phúc xoa mặt: "... nghĩ , ?"
Tần Tuyết dậy: "Được, nghĩ kỹ , đây chuyện nhỏ."
Kiều Hữu Phúc khom lưng, phía cửa tìm Kiều Giang Tâm.
Bên ngoài, Liêu Phúc Trân liếc Kiều Hữu Phúc một cái, trong tìm Tần Tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-78-dieu-kien-ha-khac.html.]
Kiều Giang Tâm sắc mặt đại bá, trong lòng "lộp bộp" một tiếng. Phen thành .
"Sao đại bá?"
Kiều Hữu Phúc chút tủi , nhỏ: "Thím Tần của con 200 đồng sính lễ để cho hai ông bà họ Hứa, Trụ Tử thì theo về Cao Thạch thôn nuôi, đổi họ Kiều, chuyển hộ khẩu, lớn lên vẫn về Hứa gia."
Kiều Giang Tâm đầu liếc Trụ Tử.
Thằng bé tám chín tuổi, nuôi , quần áo sạch sẽ, mặt mũi cũng da thịt, là cưng chiều.
Đưa về Cao Thạch thôn nuôi chuyện đùa, ăn cơm, mặc áo, đau đầu nhức óc, học, tất cả đều đổ lên đầu đại bá.
Chưa xa, chỉ riêng chuyện ăn...
Kiều Giang Tâm kiếp cũng từng , Trần Trí lúc 11-12 tuổi, một ngày ăn bao nhiêu bữa cho đủ.
Trụ Tử tự lập, ít nhất cũng mười bốn, mười lăm tuổi, thậm chí là 18 tuổi.
Đại bá sang năm 38 , sức khỏe chắc chắn bằng .
Ông còn sinh con của nữa. Thím Tần mà gả về, chuyện m.a.n.g t.h.a.i sinh nở là tránh , đến lúc đó cả nhà đều trông chờ một đại bá.
Kiều Giang Tâm thậm chí còn nghĩ một cách đen tối, đến lúc đó đại bá quần quật như trâu như ngựa, thím Tần lo liệu trong nhà, liệu vì thấy Trụ Tử cha, mà đem hết của cải trong nhà dồn hết cho Trụ Tử ?
Hơn nữa, cái gì mà 200 đồng để cho cha chồng, đây rõ ràng là để cho Trụ Tử còn gì!
"Đại bá, bác nghĩ ? Điều kiện đúng là bắt nạt . Hay là về ?
200 đồng sính lễ, bác cũng tệ, là trai tân, còn cất nhà mới, nhất thiết cứ là thím Tần.
Không nữa, thêm chút sính lễ, tìm cô nào 25-26 tuổi lỡ thì, còn hơn là nuôi con công cho !"
Kiều Hữu Phúc mấp máy môi, trong nhà.
Trong nhà, Liêu Phúc Trân cũng đang kéo Tần Tuyết hỏi gì đó. Tần Tuyết cũng ngẩng đầu ngoài, vặn chạm ánh mắt Kiều Hữu Phúc.
Ánh mắt cả hai đều mang vẻ bất đắc dĩ.
Kiều Hữu Phúc nghĩ đến cuối năm ngoái, cảnh Tần Tuyết trong gió lạnh chờ hơn hai tiếng đồng hồ, ông tiền, ánh mắt cô ảm đạm . Nghĩ đến đây, lòng ông khỏi mềm nhũn.
"Giang Tâm, Trụ Tử là đứa bé ngoan, thím Tần của con... Nàng... Chắc cũng nỗi khổ riêng.
Phải mà còn sắp xếp thỏa cho cha chồng cũ, xem cũng là... cũng là tình nghĩa."
Kiều Hữu Phúc nhỏ giọng biện giải cho Tần Tuyết.
Kiều Giang Tâm kinh ngạc. Đại bá thế là thích Tần Tuyết ?
Cô vội khuyên: "Đại bá, bác nghĩ cho kỹ. Trụ Tử chăm hai ông bà già còn lâu lắm. Trong thời gian đó, lỡ hai ông bà chuyện gì, thím Tần tìm bác ?
Cho nên bác cưới cô , chỉ lo cho Trụ Tử, mà còn lo cho cả hai ông bà Hứa gia ?
Bác chỉ là tìm vợ về sống chung thôi, cần thiết gánh lên gánh nặng lớn như !
Con trả sính lễ theo đúng quy củ, xem mắt đàng hoàng, kể cả bác gánh, cũng xem sức tới .
Sang năm bác 38 , sức khỏe mỗi năm một yếu . Đến lúc đó con ruột của bác còn nhỏ, chỗ nào cũng cần tiền, lấy sức mà lo chuyện khác?"
Kiều Giang Tâm thấy đại bá như lụy tình, vội kéo ông về.
Cái bà Tần quả phụ chẳng thấy đại bá chủ động đến cửa, ỷ việc đại bá thích ?
Năm ngoái thấy đưa yêu cầu quá đáng thế .