Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 77: Cùng đại bá đi tìm Tần Tuyết
Cập nhật lúc: 2025-11-06 23:58:09
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cô đừng từ chối. Cứ quyết định . Cô với Hân Nghiên quan hệ mà, coi như giúp con bé, ?"
Bành Chí Hoa sợ Kiều Giang Tâm từ chối, xong liền đầu chạy mất.
"Này, ..." Kiều Giang Tâm giơ tay gọi với theo.
Lưu A Phương vác bụng bầu : "Giang Tâm , cái đồng chí đó tìm con việc gì thế?"
Giọng bà chút lo lắng. Qua năm là Giang Tâm 17 , ở nông thôn cái tuổi là thể gả . Tự dưng một đàn ông lạ hoắc tìm đến tận nhà.
Đã còn là nơi khác đến. Con gái tuổi mới lớn, bà sợ con lừa.
Kiều Giang Tâm : "Mẹ, nghĩ thế. Người tìm con hỏi chút chuyện thôi mà."
Lưu A Phương thở phào, lúng túng: "Ờ, ờ... thế... thế nhà , ngoài nhiều muỗi."
Kiều Giang Tâm về nhà, xấp tiền trong tay. Năm tờ "Đại đoàn kết" (10 đồng), hai tờ 2 đồng, còn là tiền hào, tiền xu lẻ.
Nhìn là Bành Chí Hoa dốc hết sạch tiền trong túi đưa cho cô.
Cô cúi đầu suy nghĩ một lát, đút tiền túi.
Chưa đến Lưu Hân Nghiên và Cố Vân Châu đều là , bỏ qua những thứ khác, chỉ riêng phận của họ, một đứa con gái thôn quê như cô kết giao cũng gì .
Hơn nữa, cô thấu hiểu nỗi đau của Cố Vân Châu.
Nhận tiền thì việc. Kiếp lúc cô tư vấn tâm lý, còn tính tiền theo giờ mà.
Ngủ một giấc ngon lành, hôm Kiều Hữu Phúc dậy từ sớm.
Ông dùng t.h.u.ố.c bột gội đầu, tự soi gương bôi thuốc, cứ chỉnh chỉnh quần áo.
Chiếc áo may ô trắng tinh giặt đến mỏng là đồ trường học phát cho Kiều Kiến Quốc ngày . Hắn mua cái mới, nên vứt cái cũ cho Kiều Hữu Phúc mặc.
Đây cũng là cái áo lành lặn duy nhất, chắp vá của ông.
Bên là cái quần đùi vải thô, thêm đôi xăng đan Kiều Giang Tâm mua hôm qua. Kiều Hữu Phúc thẳng lưng hơn hẳn ngày.
Kiều Giang Tâm ngủ dậy, thấy cảnh , bèn trêu: "Ồ, đại bá, tinh thần ghê nhỉ!"
Kiều Hữu Phúc mặt già đỏ ửng, lúng túng .
Ăn sáng qua loa, Kiều Giang Tâm sang nhà ông Trình mượn xe bò, dắt đại bá trấn.
Đến Hợp tác xã, mua hai hộp bánh hạch đào mà trẻ con già đều thích, thẳng đến Hứa gia động.
Kiều Hữu Phúc căng thẳng mặt. Năm ngoái tuy xem mắt Tần Tuyết, nhưng ông từng đến Hứa gia động.
Đây là nhà chồng cũ của Tần Tuyết, trong nhà còn bố chồng của cô .
Vào thôn, Kiều Giang Tâm dừng xe bò, về phía một thím đang đan áo len gốc cây: "Thím ơi, cho cháu hỏi thăm nhà thím Tần Tuyết ở ạ?"
Người phụ nữ ngẩng đầu Giang Tâm, liếc sang Kiều Hữu Phúc đang bên xe bò. Mắt bà lập tức sáng lên, hóng hớt: "Các tìm Tần Tuyết việc gì?"
Kiều Giang Tâm vẻ ngượng ngùng, ấp úng:
"Cháu đến cảm ơn ạ. Lần cháu chợ, gặp chút chuyện (chuyện riêng của phụ nữ), sợ c.h.ế.t. May thím Tần cởi áo khoác cho em quây tạm. Giờ bọn cháu mang áo đến trả, tiện thể cảm ơn thím ."
Vẻ hưng phấn mặt phụ nữ tắt ngóm. Bà chỉ tay về con đường bên cạnh: "Đi thẳng đường , qua cái hồ nước, nhà nào cây cổ thụ to cửa là nhà nó đấy."
"Vâng ạ, cháu cảm ơn thím." Kiều Giang Tâm cảm ơn .
Trong thôn xe bò lạ , dễ gây chú ý.
Kiều Giang Tâm còn đến cửa nhà họ Hứa, thấy một bà lão đang phơi đồ ngoài sân, tò mò về phía họ.
"Bà ơi, đây nhà thím Tần Tuyết ạ?"
Kiều Giang Tâm liếc mấy hóng chuyện xung quanh, cố ý to: "Cháu ở Cao Thạch thôn. Lần thím Tần giúp cháu một việc lớn ở chợ. Bọn cháu đến để cảm ơn ạ."
Liêu Phúc Trân ( chồng Tần Tuyết) ở Cao Thạch thôn, bà lập tức hiểu , vội vàng mời hai nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-77-cung-dai-ba-di-tim-tan-tuyet.html.]
Vào nhà, một bé đang bò bàn chữ ngẩng đầu lên.
Nhận Kiều Hữu Phúc, nó chào: "Chú Kiều?"
"Ơi... ơi! Trụ Tử." Kiều Hữu Phúc luống cuống đáp, mặt Liêu Phúc Trân, mặt ông đỏ bừng.
Ông đưa hộp bánh hạch đào cho Trụ Tử: "Cho cháu , bánh hạch đào."
Trụ Tử hộp bánh trong tay, mắt sáng rỡ, theo bản năng đầu bà nội.
Liêu Phúc Trân vẫy tay với Trụ Tử: "Trụ Tử, con núi gọi về, với ông nội con đang cuốc đất ở đó."
Trụ Tử còn nhỏ, chỉ nghĩ là nhà khách, còn bánh hạch đào, nên hớn hở chạy .
Liêu Phúc Trân nụ của cháu trai, mắt thoáng buồn.
bà nhanh chóng lấy tinh thần, mời hai chú cháu , rót nước.
"Hai là nhà họ Kiều ở Cao Thạch thôn ?" Bà cẩn thận hỏi.
Kiều Hữu Phúc lúc cũng bình tĩnh hơn: "Vâng, nhà họ Kiều. Chính là nhà năm ngoái..."
Liêu Phúc Trân : "Năm ngoái ông nhà vẹo lưng. Một con Tuyết dắt Trụ Tử nộp lương thực. May mà giữa đường hai giúp một tay, cảm ơn nhiều nhé."
Kiều Hữu Phúc vội xua tay: "Không , ... đều là nên cả."
Liêu Phúc Trân cửa: "Con Tuyết nó khổ, nhưng nó hiếu thuận lắm. Nó còn trẻ, chỗ nào thích hợp, chúng cũng ủng hộ nó bước nữa.
hai cũng thấy đấy, thằng Trụ Tử nhà nó mới từng ..."
Kiều Hữu Phúc Liêu Phúc Trân định gì, chỉ đành cúi đầu uống nước.
Kiều Giang Tâm cũng lên tiếng.
lúc , Tần Tuyết vác cuốc theo Trụ Tử về.
Mặt cô phơi nắng đỏ bừng, trán đẫm mồ hôi, chiếc quần đen xắn lên tận đầu gối, chân đất dính đầy bùn.
Liêu Phúc Trân theo bản năng bước lên đưa cho cô gáo nước rửa tay rửa chân.
Giang Tâm thầm nghĩ, xem hai ông bà nhà họ Hứa cũng dễ sống. Mẹ chồng con dâu hòa thuận thế , đúng là hiếm .
Kiều Giang Tâm dậy, ngoài chơi với Trụ Tử. Liêu Phúc Trân cũng vác cuốc phòng chứa đồ bên cạnh.
Cả hai đều cố ý tạo gian, để Kiều Hữu Phúc và Tần Tuyết chuyện riêng.
Tần Tuyết bước , Kiều Hữu Phúc lúng túng dậy, kéo cái ghế dài bên cạnh, ý bảo cô .
Tần Tuyết liếc nhanh Kiều Hữu Phúc, nhỏ: "Anh Kiều, đến đây?"
Cô lướt qua Kiều Hữu Phúc vội dời mắt , dám thẳng.
Kiều Hữu Phúc cũng ngượng, dám cô, nhưng ngừng liếc trộm.
Ông lắp bắp: "... riêng . À đúng , còn cất nhà mới. Cái đó... năm ngoái tiền, giờ . Nếu... nếu cô còn bằng lòng..."
Giọng Kiều Hữu Phúc càng ngày càng nhỏ.
Tần Tuyết ngẩng đầu lên: "Anh riêng ?"
" , riêng . bán cái nhà chia, bắc thôn cất nhà mới, ở cùng với em trai . Cô cũng , ruột. Giờ ở riêng , nếu cô chịu về, sẽ tự lo liệu cuộc sống."
Tần Tuyết ngoài sân, thấy con trai đang chuyện với Kiều Giang Tâm, bà chồng đang lơ đãng phơi ớt khô. Cô im lặng hồi lâu.
Tim Kiều Hữu Phúc lạnh một nửa: "Cô... cô ?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tần Tuyết vội : "Không... . Em bằng lòng theo ."
Nói đến đây, Tần Tuyết như lấy hết can đảm, hỏi: "Tiền sính lễ, em để cho bố chồng em. Em mang Trụ Tử theo cùng ?
Trụ Tử đổi họ, cũng chuyển hộ khẩu. Đợi thằng bé lớn, em vẫn cho nó về Hứa gia động. Chỉ mấy năm nó theo chúng thôi."