Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 473: Con đường lui cuối cùng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:10:11
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu A Hoa năm nay theo Lưu Thúy Vân cả năm, vì chăm chỉ, nhanh nhẹn, nên Lưu Thúy Vân đãi ngộ cũng tệ, lễ Tết đều quà cáp đầy đủ.
Điều Quả Đào chút hài lòng là, cuộc sống của Lưu A Hoa mới khá lên một chút, bắt đầu nhớ thương hai đứa con trai ở nhà.
Đặc biệt là khi Hứa Trường Đan lén nhà họ Hứa đến thăm Lưu A Hoa hai , tình mẫu tử của Lưu A Hoa trỗi dậy.
Bà thường xuyên lải nhải mặt Quả Đào: “Lúc quẫn trí nhảy xuống ao, là con nhảy xuống vớt lên. Anh con qua Tết là 21 , bây giờ vẫn còn đang 'bán mặt cho đất bán lưng cho trời', bố con thì cái gì cũng mặc kệ, hai ông bà già bất tử nhà họ Hứa thì chỉ mong c.h.ế.t ở bên ngoài. Giờ về, cũng liên lụy đến Trường Đan với Trường Quân .”
Quả Đào vô cùng chán ghét cả nhà họ Hứa, bao gồm cả bố Hứa và em Hứa Trường Đan.
Cô lớn lên ở nhà họ Lưu, ngoài việc học, phần lớn thời gian đều ở việc, cũng thời gian về nhà chơi với , nên giữa cô và em Hứa Trường Đan cũng chẳng tình cảm em gì.
cô vui thì vui, chứ cũng quản Lưu A Hoa, dù đó cũng là con bà đẻ . Anh trai Hứa Trường Đan , tuy hèn nhát thật thà, hai ông bà già họ Hứa nắm đằng chuôi, nhưng tình mẫu tử với Lưu A Hoa vẫn một ít.
Theo cảm giác của Quả Đào, cô thấy Lưu A Hoa chắc sẽ mặc kệ hai đứa con trai , cho nên, khi Lưu A Hà hỏi hai con ăn Tết thế nào, cô kiên quyết về, nhưng Lưu A Hoa thì cô .
Lưu A Hà cũng Lưu A Hoa chút đổi, đầu với Kiều Giang Tâm: “Dì cả của cháu, trong lòng vẫn còn ấm ức, về thôn Xuyên Tiền xây nhà. Nhà dì nửa cuối năm nay đang xây nhà ? Bả hỏi dì mấy chuyện xây nhà .”
Kiều Giang Tâm thực sự hiểu: “Dì Hai, tại kiếm tiền đều về quê xây nhà ? Dì nghĩ đến việc tiết kiệm tiền mua nhà ở Ninh huyện ?”
Lưu A Hà mặt đầy dấu hỏi chấm: “Dì mua nhà ở Ninh huyện gì? Họ hàng đều ở nông thôn, ruộng đất của nhà cũng ở nông thôn, dì với dượng hai cháu c.h.ế.t cũng đều chôn ở nông thôn, dì mua nhà thành phố gì?
Nếu ở thành phố, thì thuê một căn nhà tạm bợ như dì cả cháu là ? Tội gì tiêu cái tiền oan đó.”
Kiều Giang Tâm biểu cảm nghiêm túc của Lưu A Hà thuyết phục, mở miệng nữa, dù nhà dì Hai cũng xây xong .
“Ha hả, về thôn Xuyên Tiền xây nhà, đường núi mười tám khúc cua, chợ huyện mười mấy hai mươi dặm, học lớp 5, 12 dặm đường, 8 giờ học, 5 rưỡi sáng dậy. Dì cả về nhà họ Hứa, bả xây nhà ở mà chẳng hơn thôn Xuyên Tiền?”
Lưu A Hà cách giải thích khác: “Cậu cháu, ông ngoại cháu đều ở thôn Xuyên Tiền, em Trường Đan cũng ở đó. Tục ngữ câu lá rụng về cội, dì cả cháu già , cũng về thôi, dù quê nhà mới là cội rễ của chúng .”
Nói thông, Kiều Giang Tâm đành im miệng. Bất kể là bây giờ , trong mắt nhiều bậc cha , con đường lui cuối cùng chính là mảnh đất khai hoang ở quê nhà.
Ruộng đất ở nông thôn chính là lá bài tẩy cuối cùng của những đứa trẻ nông thôn, chỉ cần gieo trồng hoa màu, ít nhất sẽ c.h.ế.t đói.
Cho nên, bất kể thế nào, mấy phần đất đó, họ nhất định sẽ nắm thật chặt, cho dù cơ hội bước khỏi núi lớn, vì mấy phần đất đó, họ cũng bám trụ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bởi , bạn với họ đạo lý lớn nào cũng vô ích, họ chỉ , đất thì sẽ c.h.ế.t đói, bên cạnh ruộng đất nhà thì sẽ sống cảnh màn trời chiếu đất. Dù tệ đến cũng đất, nhà, cơm ăn, thế là đủ .
Kiều Giang Tâm đồng tình, nhưng cũng thấu hiểu, đầu chuyện với Lưu Hân Nghiên.
“Hay là, chị về thị trấn ăn Tết cùng em ? Vừa vặn trong nhà cũng náo nhiệt.”
Lưu Hân Nghiên lắc đầu: “Em cả, em ở ngay Thực Hương. Mang theo con nhỏ tiện đành, bản em cũng tự nhiên. Với trong tiệm còn TV để xem, em chán chút nào .”
Năm nay Kiều Giang Tâm chịu chi, mua hẳn ba cái TV, ở nông thôn một cái, Thực Hương một cái, Minh Trúc Trang cũng đặt một cái. Cái TV mua về trở thành bảo bối của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-473-con-duong-lui-cuoi-cung.html.]
Quả Đào cũng xen : “Vừa vặn em qua đây xem TV cùng chị, năm ngoái em một , năm nay hai chúng , còn TV, náo nhiệt mấy.”
Lưu Hân Nghiên Kiều Giang Tâm ý : “Cậu cần lo cho tớ, trong tiệm cái gì cũng . Tết nhất trong nhà chắc chắn ồn ào, Tĩnh Về còn nhỏ, ở đây cũng yên tĩnh hơn. Với , Thái Tiểu Huệ với Ali còn qua tìm tớ chơi nữa.”
Bữa cơm tất niên năm nay vẫn náo nhiệt như cũ.
Ngoài cửa thỉnh thoảng vọng tiếng pháo, tăng thêm khí vui mừng cho ngày đoàn viên.
Mọi đều mặc quần áo mới, quây quần quanh một bàn ăn lớn, ai nấy mặt mày cũng đều hớn hở.
Đàn ông thì uống rượu Thiêu Đao Tử (rượu mạnh) nhà , Liêu Phúc Trân rót cho phụ nữ mỗi một ly rượu nếp ngọt tự ủ.
Kiều Giang Tâm nâng ly: “Cạn ly! Chúc mừng năm mới, chúc khỏe mạnh bình an, cuộc sống như vừng nở hoa, càng ngày càng rực rỡ ~”
Kiều Hữu Tài và cũng nâng ly theo: “Tốt, đều .”
Mấy đứa nhóc như cảm nhận khí náo nhiệt, cũng ê a hóng theo. Kiều Hữu Phúc bế bé Xuyên Tử bên cạnh lên, đặt lên đùi , cúi đầu thơm mạnh lên má thằng bé một cái, vui đến nỗi nếp nhăn nơi khóe mắt cũng xếp thành hình quạt.
Kiều Giang Tâm bác cả, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp. Mặc dù mấy năm nay điều kiện , thức ăn cũng tệ, nhưng cha và bác cả chịu khổ quá nhiều. Dù là bác cả bế Xuyên Tử cha bế Giang Mộc, đều trông như ông bà đang bế cháu.
Ngược , Tần Tuyết trẻ hơn Lưu A Phương năm sáu tuổi, làn da trắng nõn, hình đẫy đà, trông trẻ hơn ba chỉ mười mấy tuổi. Vết chốc lở đầu Kiều Hữu Phúc khỏi, nhưng di chứng rụng tóc và vết sẹo lõm do vảy để là thể cứu vãn. Hai vợ chồng cạnh , là hình ảnh chồng già vợ trẻ.
Điều Kiều Giang Tâm vui mừng là, bất kể là bác cả Tần Tuyết, cha cô, tình cảm vợ chồng đều .
Sau bữa tối, dọn dẹp bát đũa, bày đủ loại mứt Tết, hạt khô, TV đang phát chương trình chào xuân. Tần Tuyết về phòng lấy năm cái bao lì xì, chia cho bọn trẻ.
“Giang Tâm nhà , Giang Mộc nhà , Cây Cột nhà , Xuyên Tử nhà , Hoa Hoa nhà ~”
Tần Tuyết phát lượt từng đứa, Lưu A Phương dạy Giang Mộc lời chúc lành.
“Nhanh, Giang Mộc, cảm ơn bác gái, chúc bác gái vạn sự như ý ~”
Kiều Hữu Tài cũng chịu thua kém, phát lì xì cho . Liêu Phúc Trân ngại ngùng, cũng móc từ trong túi mấy bao lì xì nhỏ, đùa: “Bà keo kiệt lắm, ha ha ha, lấy may thôi nhé.”
Kiều Giang Tâm tít mắt nhận lấy: “Cháu cảm ơn bà Liêu ạ.”
Không khí vui vẻ trong nhà đạt đến đỉnh điểm, ai nấy mặt mày cũng rạng rỡ.
Kiều Giang Tâm áp cửa sổ, xuyên qua tấm kính, pháo hoa đang bay lên ở phía xa, trong lòng một trống rỗng.
Mấy năm , đêm 30, Cố Vân Châu đều ở đây.
Năm nay, cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, thật vô vị.