Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 472: 50 vạn của thập niên 80

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:10:10
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối 8 giờ, quán Thực Hương đang lúc đông khách.

 

Kiều Giang Tâm để ý đến sự ồn ào bên ngoài, một trong phòng tính toán tài sản của .

 

Tòa nhà Thực Hương , nhờ bệnh viện trung y và bệnh viện nhân dân dời đến mà cũng "nước lên thuyền lên", năm nay xung quanh bắt đầu xây trường học, lượng càng đông đúc.

 

Trước nơi phồn hoa nhất Ninh huyện là Nam thành, bâyT giờ Nam thành chỉ thể coi là khu phố cổ, khu đô thị mới đều đang phát triển về phía Bắc thành.

 

Căn nhà nát ở ngoại ô lúc mua với giá hơn một ngàn tệ, tốn thêm sáu bảy trăm để sửa chữa, hơn một trăm để xây thêm, bây giờ trị giá hơn 8000.

 

Năm nay Thực Hương càng ăn phát đạt, đặc biệt là khi Lưu Hân Nghiên trở về cuối tháng ba, lợi nhuận trung bình mỗi ngày đều từ hai đến ba trăm, cuối năm tổng kết sổ sách, trừ các loại chi phí, lợi nhuận còn gần sáu vạn.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Minh Trúc Trang ở Tế Châu mãi đến cuối tháng hai mới khai trương, kinh doanh cũng luôn bùng nổ, mỗi ngày đều đặt kín chỗ, hơn nữa theo phân khúc cao cấp, lợi nhuận vốn cao, doanh thu một năm nay gấp 4 Thực Hương.

 

Có điều chi phí đầu tư ban đầu cho Minh Trúc Trang cũng thấp, đồ nội thất, bình phong đặt giá cả đều rẻ, ngay cả bát đũa mua về cũng là hàng xa xỉ, cộng thêm cải tạo nhà cửa, tốn thêm mớ tiền để bứng mấy cây cảnh quan lâu năm về trồng, đào ao, trồng hoa cỏ, thêm lương của ba mươi bảy, ba mươi tám công nhân, trừ hết tất cả, lợi nhuận vẫn còn hơn 17 vạn.

 

Tổng cộng tính , năm nay thu hơn 23 vạn, còn tính thỏi vàng mà Chu Khang gửi tới.

 

Thỏi vàng một cân ba lạng đó, tính theo giá vàng bây giờ cũng sáu bảy vạn, cô còn cổ phần ở công ty vận tải, còn cả tòa nhà lớn Minh Trúc Trang, cộng thêm tiền tiết kiệm , tính tổng thể , tổng tài sản tên cô chắc chắn gần 50 vạn.

 

50 vạn của thập niên 80.

 

Ngay lúc Kiều Giang Tâm đang sôi trào nhiệt huyết, Lưu Hân Nghiên bế con bước .

 

“Giang Tâm, gì đấy?”

 

Kiều Giang Tâm đầu Lưu Hân Nghiên: “Con tỉnh ?”

 

Lưu Hân Nghiên thuần thục duỗi chân khều một cái ghế đẩu từ gầm giường , xuống vạch áo lên cho con bú.

 

“Giang Tâm, tớ hỏi một chút, vẫn là vấn đề đó, Cố với về Bành......”

 

Lưu Hân Nghiên mở miệng, Kiều Giang Tâm hỏi gì. Vấn đề , năm nay cô hỏi bao nhiêu .

 

“Chị Hân Nghiên, kỳ thực em cũng lâu lâu gặp Cố .”

 

Thở dài, Kiều Giang Tâm cũng giấu cô: “Chính là em đưa chị về Ninh huyện, Cố đến đón em đó, về xong là nhiệm vụ luôn, đến giờ vẫn về.

 

Tuy với em, nhưng em , hẳn là tìm Bành . Nếu em đoán nhầm, hai họ bây giờ chắc đều đang ở biên giới.”

 

“A ~”

 

Lưu Hân Nghiên trợn to mắt, một lúc lâu , cô vươn tay nắm lấy tay Kiều Giang Tâm, giọng điệu phức tạp : “Sao với tớ, nhiều chuyện như , đều giấu trong lòng một .”

 

Kiều Giang Tâm lắc đầu, cố gắng khí sôi nổi lên: “Không , Cố ưu tú như , nhất định sẽ đưa Bành về. Hơn nữa nhất định với Bành chuyện chị mang thai, Bành cũng nhất định sẽ về gặp bé Tĩnh Về.”

 

Nói , Kiều Giang Tâm lôi từ trong ngăn kéo một phong bì đưa cho Lưu Hân Nghiên: “Năm nay chị cũng vất vả , ngày mai em phát quà Tết cho công nhân, đây là của chị, em đưa cho chị.”

 

Lưu Hân Nghiên vội đẩy : “Cậu , tớ ở trong tiệm ăn uống ở chùa, ở cữ còn để chăm sóc, còn đưa tiền cho tớ, đây là tát mặt tớ ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-472-50-van-cua-thap-nien-80.html.]

Kiều Giang Tâm : “Việc nào việc đó, sổ sách Thực Hương năm nay cơ bản đều là chị quản, chị theo em ở Minh Trúc Trang hai tháng em còn trả lương cho chị, chị còn giúp tiếp đãi khách, chị đừng tưởng em , trong tiệm ít khách quen đều là do chị giữ mối, đây là chị đáng nhận, cầm .”

 

Lưu Hân Nghiên đẩy phong bì về: “Giang Tâm, đây tớ viện ở Tế Châu đều là trả tiền cho tớ, sinh Tĩnh Về cũng là , hơn nữa tớ ăn ở tại tiệm, cũng chi tiêu gì, tiền Bành để cho tớ vẫn còn ít, , tớ......”

 

Kiều Giang Tâm ấn tay cô : “Cầm , bây giờ còn Tĩnh Về, nó cũng cần tiêu tiền, hơn nữa năm nay em kiếm cũng ít, đây là chị đáng nhận. Năm , chị còn giúp em quản sổ sách, giúp em trông coi Thực Hương.”

 

Lưu Hân Nghiên sống mũi cay cay, hốc mắt nóng lên: “Tớ thấy, chỉ cần chê tớ, tớ sẽ luôn trông coi giúp .

 

Giang Tâm, cảm ơn , nếu , tớ cũng bây giờ nữa, ân tình của , tớ ghi lòng tạc , chờ Bành về, tớ bắt cảm ơn thật .”

 

Kiều Giang Tâm nghiêm mặt đùa: “Chắc chắn , mà dám cảm ơn, vợ con em đều trả, bắt lão già cô độc.”

 

Lưu Hân Nghiên ngấn lệ, bật thành tiếng.

 

“Anh Bành dám .”

 

Trong phong bì Kiều Giang Tâm đưa Lưu Hân Nghiên là 800 đồng, đúng như cô , tiền quả thực là Lưu Hân Nghiên đáng nhận.

 

Minh Trúc Trang ở Tế Châu là cô cùng Kiều Giang Tâm một tay gầy dựng, Thực Hương năm nay cũng nhờ cô nhiều, dù bây giờ đang bế con, cô vẫn luôn quản lý sổ sách và giúp đỡ tiếp khách.

 

Quan trọng nhất, công nhân trong tiệm đều tưởng cô là cổ đông lớn, vì cô trấn giữ ở đây, nên ai nấy cũng đều thật thà, chăm chỉ.

 

Tính tình cô rộng rãi nhiệt tình, giữ ít khách quen.

 

Ngày 27, 2 giờ rưỡi chiều, khi khách buổi trưa về hết, Thực Hương bắt đầu tổng vệ sinh.

 

Ngoài cửa dán thông báo nghỉ bán, Kiều Giang Tâm bắt đầu phát quà Tết và thưởng cuối năm cho .

 

Trong tiệm ngoài Lưu Hân Nghiên còn 9 công nhân, Kiều Giang Tâm theo chế độ năm ngoái, phát cho tiền thưởng cuối năm hậu hĩnh, phát thêm mỗi một con cá hơn ba cân, ba cân thịt lợn, một túi bột mì Phú Cường mười cân, cùng với một bịch kẹo hoa quả và năm cân táo tây to.

 

Tất cả đều vui mừng phấn khởi, mặt mày rạng rỡ.

 

Đặc biệt là Trần Tùng và hai công nhân mới tuyển năm nay, tay cầm tiền mặt, treo đầy hàng Tết, vui đến mức miệng khép .

 

Từng một toe toét lời cảm ơn với Kiều Giang Tâm.

 

“Cảm ơn bà chủ Kiều, chúc bà chủ Kiều phát tài!”

 

“Cảm ơn bà chủ Kiều, chúc bà chủ Kiều ăn Tết vui vẻ!”

 

đúng đúng, sang năm quán Thực Hương chúng ăn phát đạt hơn nữa, càng ngày càng phát đạt, ha ha ha ha ~”

 

Kiều Giang Tâm cũng kéo theo khí vui vẻ: “Tất cả cùng phát tài! Chiều nay bắt đầu nghỉ, về ăn Tết vui vẻ, sang năm mùng sáu quán khai trương, cũng chúc ăn Tết vui vẻ.”

 

Công nhân lục tục về, Lưu A Hà cũng thu dọn đồ đạc, xách theo một túi hàng Tết lớn mua ở Nam thành chuẩn về quê.

 

Xách đồ phòng khách, Lưu A Hà gọi Quả Đào : “Quả Đào, con với con năm nay định ăn Tết thế nào?”

 

Nụ mặt Quả Đào nhạt : “Con vẫn ở thành phố, vặn chị Hân Nghiên bạn. Còn con, con hỏi, bà thì , con quản .”

 

 

Loading...