Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 467: Em muốn cái gì, đều tìm về cho em

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:10:05
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Vân Châu , “Chu Khang thì ý kiến gì ?”

 

, còn một việc.”

 

Kiều Giang Tâm ôm lấy một cánh tay , “Chuyện gì ạ?”

 

Cố Vân Châu , “Đại Vương em còn nhớ ?”

 

“Nhớ chứ, chẳng là lão đại mà Mã Đào nhận , cái cùng Mã Đào đến tiệm em ăn trộm gói gia vị, Bành ném quân doanh ? Sao thế ạ?”

 

Cố Vân Châu , “Ừ, ném quân doanh , thằng nhóc là một hạt giống , thể năng của nó phi thường xuất sắc, đối với các loại máy móc cũng thiên phú, trong các trận chiến mô phỏng càng thể hiện rõ sức quan sát và phán đoán chiến trường , bởi vì tố chất diện vượt qua thử thách, mới một năm mà từ lính mới nhị binh lên tiểu đội trưởng, hơn nữa lính tay nó đều phục nó.”

 

Kiều Giang Tâm đều chút kinh ngạc, “Thằng nhóc cũng đấy chứ.”

 

Cố Vân Châu , “Chứ , lúc đầu tiên gặp nó, liền cảm thấy nó là hạt giống để lính, sáng sớm từ thành bắc chạy đến thành nam, qua mấy chuyến mà thấy mệt, cảnh giác nghĩa khí, thời khắc mấu chốt rời bỏ đồng đội, tình huống địch chênh lệch, còn dám cùng chúng chu , đáng tiếc là nhầm đường.”

 

một điểm, trình độ văn hóa của nó hạn chế sự phát triển , với tình huống hiện tại của nó, ở cơ sở thì vấn đề gì, nhưng nếu thăng tiến, sẽ liên quan đến nhiều thứ, trình độ văn hóa của nó chống đỡ nổi. Sau khi nó thăng chức đến một chức vụ nhất định, khả năng sẽ vì trình độ văn hóa hạn chế mà gặp bình cảnh, bởi vì ở một cương vị yêu cầu chỉ huy quyết sách và chiến lược mưu hoạch, văn hóa đủ chính là khuyết tật trí mạng.”

 

Kiều Giang Tâm ngẩng đầu, “Anh cái gì? Nói thẳng .”

 

Cố Vân Châu vươn tay xoa nhẹ đầu cô, “Anh nhờ quan hệ của lão sư, tranh thủ một cơ hội học, đề cử nó , nhưng cái chi phí , em mặt giúp đỡ. Nó là một đứa trẻ trọng nghĩa khí, sẽ nhớ cái của em, xem trọng sự phát triển của nó, em cũng , thường xuyên nhiệm vụ, lỡ như ở bên cạnh em, nếu bắt nạt em, nó sẽ giúp em, như là em thêm một bảo vệ.”

 

Trong mắt Kiều Giang Tâm xẹt qua vẻ hoài nghi, “Anh nghĩ cũng xa thật đấy, nó mới bao lớn mà nghĩ đến cho em .”

 

Cố Vân Châu , “Chẳng là nên tính toán , lão sư tuổi cao, quan hệ của Cố gia với em cũng , Chu Khang bọn họ giải nghệ , Chí Hoa bây giờ ở Tế Châu, lỡ như cũng nhiệm vụ, em chuyện gì thì tìm ai?”

 

Kiều Giang Tâm nắm tay lắc lắc, giọng điệu mang theo vẻ kiêu ngạo, “Ai mà bắt nạt em, em chính là đàn bà đanh đá nổi tiếng ở thôn Cao Thạch, em với nhà họ Cố, với con Chu Đan cũng đụng độ mấy , em thua bao giờ .”

 

Cố Vân Châu dừng bước, ánh mắt thâm thúy Kiều Giang Tâm, “Đồng chí Tiểu Kiều, hy vọng em thể cả đời thuận lợi vô tư, khi gặp em, thế giới của chỉ bộ đội và Cố gia, khi gặp em, thế giới của mới tràn ngập màu sắc, cho nên, em cái gì, cứ mạnh dạn với , thể tìm , đều tìm về cho em.” Dưới ánh đèn đường vàng vọt, ánh mắt nóng rực cô.

 

Là Kiều Giang Tâm tự tay dắt khỏi đoạn hắc ám vô tận đó.

 

Cô là ánh sáng trong sinh mệnh , moi cả lồng n.g.ự.c , đặt cả trái tim mặt cô, để chứng minh sự thành kính của , hy vọng thứ của cô đều , vĩnh viễn đều .

 

Kiều Giang Tâm ôm lấy cánh tay , tựa đầu , “Anh Cố, hôm nay sến sẩm thế? , còn dễ chịu hơn mấy lời buồn nôn nhiều.”

 

Cô ngẩng đầu , cảm xúc dâng trào, “Em cũng hy vọng , em cũng hy vọng cả đời thuận lợi vô tư, hùng trong lòng em, ai sánh bằng .”

 

Khuôn mặt nghiêm túc của Cố Vân Châu từ từ dịu xuống, bàn tay to ấn đầu nhỏ của cô lồng n.g.ự.c .

 

Trong rạp chiếu phim, hai ở hàng ghế , Cố Vân Châu nắm tay Kiều Giang Tâm, suốt cả buổi buông, ngày hôm , sáng sớm, hai bước lên chuyến xe lửa Tế Châu.

 

Trưa hôm đó, Cố Vân Châu đưa Kiều Giang Tâm cùng Chu Khang, đem cổ phần của Cố Vân Châu ở công ty vận tải chuyển sang tên Kiều Giang Tâm.

 

Buổi tối, Đại Vương hình phần non nớt, nhưng cả toát sức mạnh chịu thua, Cố Vân Châu dẫn Minh Trúc Trang.

 

“Anh Cố, về .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-467-em-muon-cai-gi-deu-tim-ve-cho-em.html.]

 

Kiều Giang Tâm chút tò mò Đại Vương, khuôn mặt thiếu niên còn lộ vẻ ngây thơ, lông mày đen rậm, một đôi mắt tràn đầy cương nghị.

 

Cố Vân Châu đ.ấ.m lưng một cái, “Ngẩn đó gì, mới bao lâu mà nhận ? Gọi chị Kiều , Mã Đào vẫn là nhờ chị Kiều của mày che chở đấy.”

 

Đại Vương nhếch miệng , lộ hàm răng trắng tinh, chút thẹn thùng chào Kiều Giang Tâm, “Chị Kiều.”

 

Kiều Giang Tâm , “Một năm gặp, Đại Vương cao lớn hơn hẳn nhỉ, mau, cùng Cố của trong , xem thích ăn gì.”

 

Đại Vương cũng khách khí, “Chị Kiều, em thích ăn thịt, thịt kho tàu, thịt hầm, thịt miếng to .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Được, các một lát, bếp thịt cho .”

 

Cố Vân Châu đưa Đại Vương phòng riêng, hai chuyện bao lâu, Kiều Giang Tâm liền bắt đầu bưng thức ăn lên.

 

Cũng là món ăn bài trí tinh xảo trong tiệm, mà là cơm nhà, một món thịt kho tàu, một món sườn hầm tương, một món gà hầm nấm bên dán một vòng bánh bột ngô.

 

“Các ăn .”

 

Kiều Giang Tâm đặt thức ăn xuống xong, liền đóng cửa cho họ.

 

Bữa cơm , Cố Vân Châu và Đại Vương hai đàn ông to lớn ăn hơn hai tiếng đồng hồ.

 

Đợi Kiều Giang Tâm xong việc , ba món ăn chén sạch, bàn là xương.

 

Cũng Cố Vân Châu gì với Đại Vương, Đại Vương thấy Kiều Giang Tâm , liền lên cúi đầu chào cô, “Chị Kiều, chị chính là chị ruột của em!!”

 

Kiều Giang Tâm theo sự hiệu của Cố Vân Châu, đưa một phong bì dày cho Đại Vương.

 

“Chuyện trong bộ đội của các chị cũng hiểu, cố gắng học tập, Cố của xem trọng , rạng danh cho ! Bên chỗ Mã Đào, cần lo lắng cho nó, nó đang việc ở Thực Hương, bây giờ thu nhập cố định, em trai nó cũng học .”

 

Đại Vương gật gật đầu, lấy rượu kính hai một ly, “Chị Kiều, ân tình của chị và Cố, em đời sẽ quên!”

 

Buổi tối khách khứa đều về hết, nhân viên cũng về cả, Cố Vân Châu .

 

“Anh về Cố gia, giờ lão sư cũng ngủ , chỗ nào để , tối nay em thu lưu nhé.”

 

Kiều Giang Tâm đặt rổ táo rửa sạch lên bàn, “Được thôi, phòng của chị Hân Nghiên đang trống, cái gì cũng sẵn.”

 

Cố Vân Châu lắc đầu, “Không cần, ngủ giường của nữ đồng chí khác.”

 

Kiều Giang Tâm trừng lớn mắt tiến gần Cố Vân Châu, mặt mang vẻ trêu chọc, “Không chứ, ngủ giường em ?”

 

Mặt Cố Vân Châu tức khắc đỏ bừng, “Giang Tâm, em là con gái, đừng bậy.”

 

Kiều Giang Tâm trêu , “Anh ngủ giường phụ nữ khác, chẳng chỉ thể ngủ giường em thôi ?”

 

 

Loading...