Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 458: Một âm mưu cực lớn

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:09:56
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Hân Nghiên Âu Dương Nhược Phi mà sững sờ.

 

Âu Dương Nhược Phi vội : “Hân Nghiên, nghiêm túc. Coi như nghĩ cho , em cũng nghĩ cho đứa bé.

 

Bố vẫn luôn thích em. Mẹ , con , tuy xét nét, nhưng thực tâm bà lắm. Bà vẫn luôn quan tâm em, chỉ là 'khẩu xà tâm phật' thôi.

 

Bây giờ thấy em nông nỗi , trong lòng bà cũng khó chịu. Mấy ngày nay bà thường xuyên nhắc đến chú thím lúc còn sống, nếu chú thím mà tình cảnh của em, chắc ở trời cũng lo lắng đến yên.

 

Nếu em đồng ý để chúng chăm sóc em, đứa bé sẽ một gia đình bình thường, trọn vẹn, sẽ ông bà nội, bố , sẽ chịu ánh mắt khác thường, sẽ ai ức hiếp. Mẹ cũng sẽ vui vẻ.”

 

Thấy Lưu Hân Nghiên cúi đầu , Âu Dương Nhược Phi cũng ép.

 

“Anh em là chủ kiến. Những lời , em cứ suy nghĩ kỹ . Nếu nghĩ thông suốt , thì gọi điện thoại đến quân y viện. Dù thế nào nữa, vẫn mãi mãi lưng em.”

 

Lúc Kiều Giang Tâm đến đưa cơm cho Lưu Hân Nghiên, thấy cô đang ôm chân ngây ngốc.

 

“Sao ? Chị nghĩ vẩn vơ gì đấy?”

 

“Em gặp bác sĩ Lý, bác sĩ tình trạng của chị chỉ cần chú ý nghỉ ngơi, giữ tâm trạng thoải mái, lấy ít t.h.u.ố.c về nhà tĩnh dưỡng cũng . Nào, chị ăn cơm , em lấy t.h.u.ố.c cho chị.

 

Nhất định ăn đấy nhé, nếu em bé dinh dưỡng, gầy nhỏ.”

 

Thấy Lưu Hân Nghiên ngoan ngoãn cầm hộp cơm lên, Kiều Giang Tâm mới đầu ngoài.

 

Nửa tiếng , cô cầm theo giấy xuất viện và t.h.u.ố.c .

 

“Được , cũng nhiều đồ. Lát nữa thu dọn treo lên xe, em chở một chuyến là về hết.”

 

Lưu Hân Nghiên mệt mỏi nặn một nụ : “Thời gian , phiền em quá.”

 

Kiều Giang Tâm : “Phiền phức gì mà phiền phức?”

 

Trở về Minh Trúc Trang, Lưu Hân Nghiên về phòng ngoài nữa.

 

Nghĩ đến tâm trạng Lưu Hân Nghiên định, mấy ngày nay dù là ở bệnh viện ở nhà, Kiều Giang Tâm đều ở chung phòng với cô.

 

Lưu Hân Nghiên nhớ chuyện Âu Dương Nhược Phi tìm lúc sáng.

 

“Giang Tâm, em xem Bành vẫn tin tức gì ? Lâu như ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Kiều Giang Tâm giả vờ thoải mái: “Haiz, chuyện trong quân doanh em cũng rõ lắm. nhiệm vụ ba tháng mấy cũng lâu?

 

Trước em Cố kể chuyện trong quân đội, hình như nhiệm vụ mấy năm trời cũng mà.

 

Hình như còn với em, những quân nhân trộn hàng ngũ địch nội gián gì đó, một là mười mấy năm mới về. Chị đừng nghĩ nhiều .”

 

Lưu Hân Nghiên kéo kéo khóe miệng: “Giang Tâm, hôm qua chị đến đại viện gia đình hỏi thăm tin tức, mấy bà thím đó đều Bành... còn nữa.”

 

Kiều Giang Tâm trấn an: “Nói bậy! Bên quân khu còn hạ văn bản, bọn họ còn là còn ?”

 

Giang Tâm, tại ngay cả chính ủy Từ cũng cho chị một câu trả lời thật lòng? Cho dù là nhiệm vụ bí mật, cũng thể bớt chút thời gian nhắn về một lời ?

 

Giang Tâm, nếu những gì bọn họ là thật, con chị đây?

 

Bản chị từ nhỏ bố , chị con của chị... cũng giống như chị, chịu đủ ánh mắt lạnh lùng.”

 

Nói đến đây, liên hệ đến những gì trải qua, giọng Lưu Hân Nghiên xen lẫn tiếng nấc.

 

“Giang Tâm, hôm nay Âu Dương Nhược Phi tìm chị. Anh , nếu chị đồng ý, thể cưới chị, cho con chị một gia đình trọn vẹn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-458-mot-am-muu-cuc-lon.html.]

Giang Tâm, bọn họ đều Bành về nữa, khuyên chị bỏ đứa bé ... hu hu hu... Chị thể nào bỏ con của chị . chị sợ con chị cũng giống chị, khinh thường, ghét bỏ.

 

Chị con chị lớn lên trong một gia đình bình thường. mà... Bành quá... hu hu hu... Anh như , chị từng một đàn ông ưu tú, mạnh mẽ như Bành yêu thương, chị thể để ý đến khác nữa...

 

Giang Tâm, chị bây giờ? Chị sợ lắm... Chị Bành mau về , chị hùng, cũng bảo vệ tổ quốc, chị chỉ trở về...”

 

Kiều Giang Tâm tiếng nức nở đến suy sụp của Lưu Hân Nghiên, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng cô: “Chị tự dọa thôi, .”

 

Miệng thì an ủi Lưu Hân Nghiên, nhưng trong đầu cô dấy lên một nỗi nghi ngờ.

 

Quân khu còn văn bản, tin tức Bành hy sinh rốt cuộc là từ truyền ?

 

Cao Vinh chướng mắt, ghét bỏ chị Hân Nghiên ? Sao gần đây thái độ đổi 180 độ như ?

 

Còn nữa, bây giờ nghĩ , cảnh xung quanh chị Hân Nghiên cũng vấn đề lớn. Bởi vì những chuyện xảy quá trùng hợp.

 

Quán Minh Trúc Trang tiêu pha rẻ, theo tuyến ẩm thực tư gia cao cấp, khách nào cũng thể ăn.

 

những vị khách đến gần đây luôn cảm giác gì đó đúng.

 

Chu Đan tìm đến thì thôi .

 

Âu Dương Nhược Phi cũng đến ăn cơm. Vu Hồng Hồng và Tần Tiểu Yến, mấy cô y tá quèn đó cũng chạy tới.

 

Lưu Hân Duyệt và bọn họ cũng kéo đến.

 

Anh họ chị họ dâu của chị Hân Nghiên là Đinh Hồng Hồng cũng tới.

 

Rồi cả những quen trong đại viện gia đình cũng tới...

 

Còn Cao Vinh xuất hiện một cách khó hiểu, chính ủy Từ mập mờ rõ ràng, và những nhà ồn ào trong đại viện.

 

Mỗi một , dường như đều một điểm chung, đó là đều liên quan đến chị Hân Nghiên. Không đến gây sự tạo áp lực, thì cũng là đến truyền đạt tin tức . Cứ như một bàn tay vô hình đang thao túng tâm lý của Lưu Hân Nghiên, sợ hãi, suy sụp, bất lực, khiến cô lo âu và căng thẳng.

 

Nếu là , Kiều Giang Tâm còn nghĩ nhiều như . Lưu Hân Nghiên Âu Dương Nhược Phi tìm cô, rằng bằng lòng giúp cô nuôi con, Kiều Giang Tâm lập tức cảnh giác.

 

Cô càng nghĩ càng thấy, tất cả chuyện chính là một âm mưu cực lớn.

 

Trầm mặc một lúc, Kiều Giang Tâm hạ quyết tâm: “Chị Hân Nghiên, em thấy môi trường ở Tế Châu thích hợp để chị dưỡng thai.

 

Hay là em đưa chị về Ninh huyện . Ở bên đó viện phó Vương, còn Thái Tiểu Huệ, Hồ Xương Lương, Quả Đào, Ali và nữa.”

 

Lưu Hân Nghiên lắc đầu: “Không , chị ở đây chờ tin tức của Bành. Chị Ninh huyện, chị yên tâm mà như .”

 

Thái độ của Kiều Giang Tâm trở nên cứng rắn: “Nghe em! Chị cũng đừng lóc sướt mướt nữa. Chuyện của Bành còn gì rõ ràng, chị ngày nào cũng ngớt. Có xui xẻo chứ?

 

Cũng may là nhà Bành trưởng bối nào ở đây, nếu thấy bộ dạng của chị, trong lòng sẽ khó chịu đến mức nào .”

 

Lưu Hân Nghiên thấy Kiều Giang Tâm lạnh mặt, trong lòng căng thẳng, cố gắng kìm nén tiếng nức nở.

 

“Giang Tâm, em đừng giận. Chị cũng nữa, chị như . Từ lúc mang thai, chị dễ , đặc biệt là .

 

Bây giờ chị cũng chỉ em, nếu em cũng giận chị, chị thật sự còn nơi nào để nữa.”

 

Kiều Giang Tâm bộ dạng đáng thương của cô, khỏi thở dài.

 

Mang thai vốn dĩ sẽ ảnh hưởng cảm xúc do nồng độ hormone đổi, cộng thêm cơ thể khó chịu, yếu tố tâm lý, áp lực môi trường, và lo lắng cho tương lai. Lưu Hân Nghiên cứ mãi, thật cũng thể hiểu .

 

“Vậy thì chị em. Tin tức bên Bành, em sẽ để ý. Bên Cố cũng sẽ lưu tâm. Việc chị cần bây giờ là rời khỏi Tế Châu, rời khỏi cái môi trường , giữ cho một tâm trạng thật .”

 

 

Loading...