Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 446: Màn Phản Đòn Của Kiều Giang Tâm
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:09:44
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Tuyết thấy tình hình , vội vàng chạy tìm Kiều Giang Tâm.
“Cô chủ Kiều, cô chủ Kiều! Chị Lưu quản sự một mụ đàn bà hung dữ lôi . Hai đang cãi ầm ĩ ở ngay kìa.
mụ là bác gái của chị Lưu.”
Kiều Giang Tâm còn kịp buông cái xẻng xúc than, vội vã chạy theo Triệu Tuyết ngoài.
Trương Xuân Hùng gây sự, vội hỏi: “Có cần ?”
Kiều Giang Tâm đầu cũng ngoảnh , “Lo xào nấu cho . Chuyện đàn bà, đàn ông các đừng nhúng tay .”
Bành Chí Hoa về, Hân Nghiên tỷ đang mang thai, chuyện vốn dễ gây điều tiếng . Nếu Trương Xuân Hùng còn xen , sự việc chẳng sẽ càng loạn hơn .
“Bác bậy! Bác còn dám bôi nhọ cháu, cháu sẽ lên đại viện tìm lãnh đạo chủ cho cháu. Cháu và Bành đại ca nộp báo cáo kết hôn, qua thẩm tra chính trị. Chúng cháu là quân hôn, pháp luật bảo hộ!”
“Hắc, mày mặt mũi thì cứ mà cáo. Mày ngoài mà xem đồn khó đến mức nào. Cha mày mà đứa con gái tự cam hạ tiện như mày, chắc cái ván thiên cũng đè nổi. Mày còn mặt mũi mà la lối với tao? Tao mà là mày, tao sớm tìm chỗ thắt cổ... A!!!!”
Kiều Giang Tâm lao tới như một cơn lốc, tung một cước đá thẳng m.ô.n.g Chu Đan, khiến bà đang c.h.ử.i hăng say bỗng bay b.ắ.n về phía . Chu Đan cong , hai tay quờ quạng trong trung cố giữ thăng bằng, cuối cùng chật vật đập mặt tường.
“Lão yêu bà từ tới, dám giở võ mồm mặt bọn ?”
Kiều Giang Tâm lạnh lùng Chu Đan, “Ồ, đây là bà kế độc ác tàn nhẫn ? Sao thế, con gái ruột của bà vô sinh, thấy Hân Nghiên tỷ của m.a.n.g t.h.a.i nên ghen tị ? Còn mặt mũi dạy khác ? Con gái bà còn đang trong hôn nhân mà tằng tịu với ông của vị hôn phu đấy, bà tìm chỗ mà treo cổ ?
Còn sợ ván thiên của chú em bà đè nổi ? Phải , đè nổi. Tối nay về tìm bà đấy, mụ già lòng lang sói. Bà dung nổi Hân Nghiên tỷ của đến thế ?
Không dung nổi thì lúc giành về nuôi gì? Tham ô tiền tuất liệt sĩ của ngược đãi con gái . Bà sợ trời đ.á.n.h sét đ.á.n.h ?”
Nói , Kiều Giang Tâm đảo mắt đám đông hóng chuyện xung quanh, cao giọng: “Mau đến xem! Ở đây một mụ già độc phụ lòng đen như mực! Không thể thấy cháu gái sống . Cầm tiền dùng mạng đổi lấy mà tra tấn con gái . Cả nhà một ai !
Chồng thì giả mù sa mưa, mặc kệ vợ con trong nhà bắt nạt cháu gái. Con gái đẻ cũng chẳng gì, cướp trai của vị hôn phu. Con dâu cưới về cũng dạng , như thổ phỉ núi, cái gì cũng cướp, cái gì cũng đoạt. Bà thím thì như mụ địa chủ thời xã hội cũ. Giờ còn nhân lúc chồng nhiệm vụ, nhăm nhe phá hoại hôn sự của cháu gái, tính kế gả nó để mưu lợi cho nhà ...”
Không chỉ là tin đồn thôi ? Vậy thì tạo một cái tin khác động trời hơn là chứ gì.
Chu Đan tức điên, “Mày câm miệng! Mày câm miệng! Mày đang vu khống! Tao liều mạng với mày ~”
Kiều Giang Tâm thấy đối phương lao tới, đang lo cơ hội tay, liền giơ cái xẻng xúc than lên nhằm đầu bà mà phang.
Vài phát xẻng đập cho bà kêu la oai oái. Chu Đan đời nào chịu thiệt như , liền vươn tay cào cho Kiều Giang Tâm một phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-446-man-phan-don-cua-kieu-giang-tam.html.]
Hai mươi phút , cả hai cùng trong văn phòng ủy ban đường phố.
Kiều Giang Tâm đầy căm phẫn, nổ phát s.ú.n.g đầu tiên: “Các vị lãnh đạo đồng chí, chỉ hỏi, là hậu duệ duy nhất của liệt sĩ, nên tổ chức và quần chúng quan tâm, chăm sóc ? Cha cô hy sinh vì quốc gia và nhân dân chúng , là hùng!
mụ già lòng lang sói , đ.á.n.h cái chiêu bài để chiếm hết lợi lộc, chăm sóc thì thôi, còn tra tấn đến nghiện.
Bà ép Hân Nghiên tỷ của dọn khỏi nhà. Giờ còn nhân lúc chồng nhiệm vụ, chạy tới tận phố Hồng Lâm để bịa đặt sinh sự. Loại vong ân bội nghĩa , khác gì lấy oán báo ân? Nếu ai cũng học theo bà , chẳng là các chiến sĩ bảo vệ tổ quốc của chúng thất vọng, đau lòng ?
Để ngăn chặn luồng khí , để sửa chữa tư tưởng giác ngộ cho mụ độc phụ , tổ chức nhất định nghiêm khắc phê bình bà ! Tốt nhất là cho bà nhà giam mấy tháng!”
“Oa oa ~, , lãnh đạo đồng chí, như ...”
Kiều Giang Tâm Chu Đan đang lóc t.h.ả.m thiết với hai cục u đầu, mất kiên nhẫn trợn trắng mắt. là giống hệt Vương Lạc, yếu ham đánh.
Sự việc liên quan đến gia đình quân nhân, ủy ban đường phố cũng dám can thiệp quá sâu, chỉ thể qua hòa giải. Họ dùng chiêu bài " công tác tư tưởng", bên một tràng đạo lý lớn, bên một tràng đạo lý lớn, cuối cùng bảo bọn họ tự về đơn vị, tìm bộ phận liên quan mà giải quyết.
Từ ủy ban , Kiều Giang Tâm hừ lạnh một tiếng với Chu Đan, đang đôi mắt sưng húp, bỏ .
Con vốn tính tò mò, đối với loại chuyện phiếm đều ham tìm tòi mãnh liệt, còn thích thêm mắm thêm muối để lan truyền.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vụ ầm ĩ của Chu Đan, tuy Lưu Hân Nghiên thiệt thòi gì, nhưng những lời đàm tiếu xung quanh cũng ít, ngay cả trong tiệm cũng lén lút bàn tán.
Lưu Hân Nghiên vốn đang mang thai, áp lực tâm lý lớn, bên cạnh nhà, . Thêm đó, Bành Chí Hoa vẫn bặt vô âm tín. Giờ Chu Đan một trận, nàng trực tiếp sụp đổ.
Nàng cảm thấy liên lụy Kiều Giang Tâm, sợ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của tiệm, liền trốn trong phòng mấy trận.
Đừng là ngoài tiếp khách, ngay cả ăn cơm nàng cũng trốn tránh . Cả cứ rón rén, sợ hãi và bất lực.
Kiều Giang Tâm bộ dạng tiều tụy của nàng, giận thương: “Chị tự sai đúng, trong lòng chị rõ ?
Việc gì để ý đến cái của khác? Chị đang mang con, chị buồn thì con chị cũng sẽ buồn. Đứa bé mới là nhất của chị. Chị định vì mấy kẻ ý mà tổn thương đứa con của chị và Bành đại ca ?”
Lưu Hân Nghiên rơm rớm nước mắt lắc đầu, “Chị ... chị chỉ là... hu hu... chị chỉ là thấy khó chịu. Chị thấy đúng là một gánh nặng. Cả đời chị chỉ liên lụy khác. Chị ở với ai là liên lụy đó. Bác gái chị sai, chị lúc nhỏ khắc c.h.ế.t ba , chị chính là kẻ ai ưa.
Chị theo Âu Dương Nhược Phi mười mấy năm, ghét bỏ mười mấy năm. Chị theo Bành đại ca, Bành đại ca cũng mất. Chị theo em, liên lụy em. Đứa bé theo một như chị, cũng mắng... Hu hu hu, Giang Tâm ơi, chị khổ tâm quá. Tại Bành đại ca một chút tin tức nào ? Sao còn về... hu hu hu ~”
Kiều Giang Tâm thở dài. Nàng cứ nghĩ Lưu Hân Nghiên là tùy tiện, ngờ nàng chỉ đang giấu hết lo lắng đáy lòng.
“Không , Bành đại ca sẽ chuyện gì . Anh bây giờ chắc chắn còn sốt ruột về hơn bất cứ ai. Em mấy ngày nay chị gánh vác nhiều, tủi , bất lực đều chỉ thể tự nuốt xuống. vẫn luôn em ở đây ? Em sẽ ở bên chị, còn Cố đại ca nữa.”