Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 443: Lời khuyên của cảnh vệ viên

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:08:46
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng bệnh của bệnh viện quân y, Cố Khánh Dũng đang giường xem báo. Cảnh vệ viên , “Thủ trưởng, Dư Tham mưu trưởng bên gọi điện sang an ủi. Ông cũng thuận miệng nhắc một câu, là Vân Châu . Ông tử lệnh, yêu cầu đại diện quân doanh đến thăm hỏi ngài.” Cố Khánh Dũng trong lòng hiểu rõ, lão Dư đây là đang cho một cái thang để xuống, đồng thời cũng ý hòa giải mối quan hệ giữa hai ông cháu. “Khụ, hừm ~” “Được , . Tấm lòng của ông nhận. Cái thằng nhóc thối , đúng là quá đáng. Cái mặt già của cho mất sạch. Nó thật sự chừa một đường lui nào. Nếu vì quan hệ bao nhiêu năm nay của với lão Dư, đúng là đắc tội c.h.ế.t với .”

 

Cảnh vệ viên chút hiểu, “Thủ trưởng, nếu thích, ngài hà tất sắm vai ác? Mối quan hệ của với gia đình vốn căng thẳng, ngài là đẩy xa hơn ?” “Nếu về bối cảnh, về sự trợ giúp từ nhà gái, thì với năng lực của Vân Châu, cũng khác biệt lắm. Đứa trẻ đó cũng coi như nó lớn lên, bao nhiêu năm nay, cũng thấy nó thực sự cái gì.” “Trước đây ngài bảo rời xa cha đến quân doanh, cũng . Sau ngài bảo phấn đấu, cũng phấn đấu bán mạng. Các ngài bảo đính hôn, cũng đính hôn. Các ngài bảo hủy hôn, tránh đó, cũng . Thủ trưởng, lời khó , với gia đình nông nỗi , của .” “Bao nhiêu năm nay, đều theo gia đình. Khó khăn lắm mới một cô gái thích, lẽ các ngài ủng hộ chứ?” Cảnh vệ viên, lão Trương, là một đàn ông 37-38 tuổi, theo Cố Khánh Dũng hơn 20 năm, Cố Khánh Dũng cũng coi ông là ngoài.

 

“Tiểu Trương, hiểu. Trong chuyện , mấu chốt là gia thế, cũng bối cảnh, mà là cô gái họ Kiều cũng địch ý với nhà họ Cố.” “Bây giờ Vân Châu căng thẳng với gia đình như , nếu hai đứa nó ở bên , châm ngòi thêm, quan hệ càng tệ hơn ? Nếu cô , nguyện ý hòa nhập với nhà họ Cố, thì chẳng gì để . xem, thái độ của cô với nhà họ Cố thế nào?” “Vương Lạc dù lòng , thì ít nhất cũng là trưởng bối, mà cô cũng dám động tay động chân. Còn hai ngày , họ đụng ở bệnh viện , xem ầm ĩ thế nào. Còn mà trong mắt cô nhà họ Cố .” “Nếu thật sự cho cô chút mặt mũi, thì khi cung phụng cô lên mất?” Giọng Cố Khánh Dũng lắm, “Hơn nữa, một nhà đóng cửa bảo thì . với cái tính chịu thiệt của cô , nếu thật sự lấy Vân Châu, còn gây bao nhiêu chuyện nữa. Vợ của Vân Châu, thể giúp nó thì thôi, cũng chấp nhận, nhưng thể kéo chân của nó .” “Tinh lực của nó đặt công việc, quân doanh. Nếu suốt ngày theo dọn dẹp mớ hỗn độn của cô , thì Cố gia ? Tương lai Cố gia là giao tay nó đấy.”

 

Cảnh vệ viên lắc đầu, “Thủ trưởng, ngài đúng là trong cuộc nên che mắt . Lần ngài cũng gặp cô , chính ngài cũng đó là một cô gái lanh lợi, thông minh. Ngay cả khi đối mặt với ngài cũng tự nhiên, chút sợ sệt. nghĩ, địch ý của cô với nhà họ Cố, thể là vì bất bình cho những gì Vân Châu chịu đựng.” “Nếu thật sự là như , chẳng chứng tỏ cô thật lòng với Vân Châu ?” “Trên đời , chỉ cần ngốc, thì ai cũng quan hệ với nhà chồng. Nếu đổi là cô gái khác, Vân Châu và gia đình căng thẳng, cần ngài , họ cũng sẽ chủ động khuyên Vân Châu hòa giải với gia đình, để lấy lòng nhà chồng. , chẳng chứng tỏ cô thẳng thắn, chỉ coi trọng con của Vân Châu thôi ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Thấy Cố Khánh Dũng im lặng, lão Trương khuyên, “Huống chi, Vân Châu ầm ĩ một trận ở quân khu, ngay cả mặt mũi Dư Tham mưu trưởng cũng nể. Đồng chí Thái là con gái mà cũng liên lụy. Có thể thấy quyết tâm của với đồng chí Kiều lớn thế nào. Ngài dù , thì còn cô gái nhà ai dám sấn sổ đến gần nữa?” “Ngài mà cứ thế , chỉ đắc tội với . Mấy vị lãnh đạo khác dễ chuyện như Dư Tham mưu trưởng . Theo thấy, ngài thử chấp nhận đồng chí Kiều xem .” “Ít nhất là đừng dùng gậy đập uyên ương lúc tình cảm họ đang nhất. Ngài càng phản đối, họ càng đồng lòng. Chi bằng cứ để mặc họ phát triển. Nếu thật sự hợp, chẳng bao lâu họ tự khắc mâu thuẫn. Tình cảm phai nhạt, lúc đó ngài tay hơn ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-443-loi-khuyen-cua-canh-ve-vien.html.]

Cố Khánh Dũng trầm mặc, “Haizz, bây giờ chuyện đến nước , nó chặn hết đường lui của . Ta còn cách nào nữa , chỉ đành thôi.” Lão Trương thấy thủ trưởng chịu , trong lòng cũng vui, “Vậy lát nữa đến thăm, ngài đừng sa sầm mặt nữa, chuyện tử tế. Dù cũng là ngài một tay nuôi lớn, chẳng lẽ thật sự xa cách với ngài .” Cố Khánh Dũng nghĩ nghĩ, cảm thấy lời tiểu Trương cũng lý. Tâm trạng bực bội của ông bắt đầu lên, thậm chí chút mong đợi Cố Vân Châu đến. Trước đây là ông nóng vội, quan hệ ngày càng căng. Lần đúng là nên đối đầu với Vân Châu nữa.

 

ông chờ, hết cả buổi sáng. Giữa trưa, Vương Lạc mang cơm đến. Cố Khánh Dũng lưng bà , “Chỉ con ?” Nụ của Vương Lạc cứng đờ, “Ba, là con. Biển Mây ở đơn vị, Hân Duyệt dạo cũng buổi biểu diễn. Đợi chúng nó về, con bảo chúng nó đến thăm ba.” Cố Khánh Dũng mím môi gì, nhưng Vương Lạc bắt đầu thấy bất an. Thật thể hiểu nổi, cái tính khí cứ như thời tiết, lúc nắng lúc mưa, thật khó chiều. Khổ nỗi cả nhà chỉ , nên việc chỉ đến. “Được , gì thì con về .” Cố Khánh Dũng thấy bộ dạng sợ sệt của Vương Lạc. Cứ như ông đáng sợ lắm, ăn thịt bà . Ngu ngốc thì thôi , lá gan còn bằng con bé nhà quê Kiều Giang Tâm. Vương Lạc như đặc xá, “Vâng , ba, ba nghỉ ngơi , con phiền ba nữa.” Sắc mặt Cố Khánh Dũng càng khó coi.

 

“Tiểu Trương, Dư Tham mưu trưởng Vân Châu ngoài từ sáng?” Cảnh vệ viên thể cảm nhận cảm xúc của Cố Khánh Dũng, “Vâng, chắc là việc gì đó nên chậm trễ.” Cố Khánh Dũng mặt đen sì, “Còn việc gì quan trọng hơn lão già viện nữa?”

 

Đợi đến lúc Cố Vân Châu dắt Kiều Giang Tâm dạo xong, thong thả đến nơi, thì là gần bốn giờ chiều. Tâm trạng của Cố Khánh Dũng, từ mong đợi buổi sáng, đến bực bội buổi sáng, tức giận buổi trưa, đến bùng nổ buổi chiều, và bây giờ là --- tức no . Nhìn thấy Kiều Giang Tâm Cố Vân Châu, Cố Khánh Dũng cuối cùng cũng Cố Vân Châu . “Mày còn đường đến ?”

 

Cố Vân Châu vẻ mặt nghiêm túc, “Ông nội, Dư Tham mưu trưởng trách ông nữa , ông cũng thôi. Tài nguyên y tế của quốc gia vốn eo hẹp, nên dành cho những dân thực sự cần. Ông là lãnh đạo, càng gương...” Kiều Giang Tâm ở bên cạnh còn mặt quỷ, “Aiya, Cố, nhỏ thôi. Nhỡ ngoài thấy, ông nội giấu mặt .”

 

 

Loading...