Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 435: Đừng hòng sống tốt, ai cũng đừng hòng!

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:08:38
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Giang Tâm gật gù tỏ vẻ hiểu, “Thảo nào, là cũng vốn để mà kiêu ngạo.” Lưu Hân Nghiên khó hiểu hỏi, “Giang Tâm, giận chút nào ?” Kiều Giang Tâm , “ giận cái gì? Họ tác hợp thì cứ tác hợp, chuyện thể . Quan trọng là xem Cố đại ca kìa. Nếu thích, họ tác hợp thế nào cũng vô ích. Còn nếu mà thích, giận cũng chẳng để gì.”

 

Lưu Hân Nghiên giơ ngón cái về phía Kiều Giang Tâm, “Cậu đúng là rộng lượng. Lỡ mà cướp mất thật, xem còn bình tĩnh như .” Kiều Giang Tâm , “Bị cướp mất thật thì cũng lỗ. Ít nhất cái Minh Trúc Trang sẽ trả , ha ha ha ~”

 

Hai dừng, Lưu Hân Nghiên chỉ một cửa hàng đồ khô ven đường, “Giang Tâm, xem , bán đồ khô kìa. Cậu xem biển ghi, cá khô, gà khô, vịt khô ~” Kiều Giang Tâm , “Khô cái gì mà khô, đồ khô.” “Đi mà, xem ~” Lưu Hân Nghiên kéo Kiều Giang Tâm . “Giang Tâm xem, nhiều thứ ghê, nấm khô, mộc nhĩ khô, ớt khô, cái gì cũng ...”

 

Kiều Giang Tâm chỉ một khay cá khô xếp ngay ngắn quầy, hỏi, “Bà chủ, cái bao nhiêu tiền ạ?” Người quầy là một phụ nữ mập mạp, bà ngước mắt lên, “Cá khô 1 đồng 6, gà khô 2 đồng 2.” Kiều Giang Tâm hít một , “Con cá hai cân mà đắt thế?” Nhân viên bán hàng mặt vô cảm, “Cô đừng nó bây giờ. Hai cân cá tươi chắc một cân cá khô . Nào là ướp gia vị, nào là phơi nắng, nào là hong gió, tốn bao nhiêu công sức, đương nhiên thể so với cá tươi . Cái ăn liền , cần nấu, xé ăn cũng ngon.”

 

Lưu Hân Nghiên , theo bản năng cúi xuống ngửi thử con cá khô. Một mùi tanh nồng đậm đặc xộc thẳng lên, dày cô cuộn trào, “Ọe ~” Lưu Hân Nghiên bịt miệng chạy thẳng ngoài cửa. “Sao thế chị Hân Nghiên? Cá mặn của chị hỏng ?” Kiều Giang Tâm với nhân viên bán hàng một câu vội vàng chạy xem Lưu Hân Nghiên. Người bán hàng ngơ ngác, cũng theo bản năng nhặt con cá khô quầy lên ngửi, hỏng ?

 

Ngoài cửa, góc tường, Lưu Hân Nghiên vỗ n.g.ự.c nôn khan. Nghĩ đến cái mùi , nước mắt cô sắp trào . “Chị Hân Nghiên, chị chứ?” Kiều Giang Tâm vỗ lưng cho cô, nhỏ giọng hỏi. Lưu Hân Nghiên xua xua tay, “Chắc là hai hôm nay ăn uống linh tinh quá. Hôm qua ngang qua cái quán gà nướng củi, ngửi thấy mùi gà bay từ bếp chị cũng buồn nôn.”

 

Kiều Giang Tâm lo lắng, “Chị ăn uống chẳng chừng mực gì cả. Sáng nay món lòng gà xào chua cay, chị ăn liền ba bát cơm. Nó chua cay, ăn xong thêm bát chè, dày nào chịu nổi? Có bệnh viện khám ?” Lưu Hân Nghiên lau nước mắt, “Không , mấy hôm nay ăn thanh đạm một chút là thôi.” Đứng dậy hít thở sâu vài , Lưu Hân Nghiên cảm thấy tức n.g.ự.c khó thở, liền đưa tay cởi một cúc áo cổ. “Phù ~, thoải mái hơn nhiều .” “Giang Tâm, còn xem nữa ?” Kiều Giang Tâm bực bội, “Xem cái gì mà xem, mặt chị trắng bệch kìa, về nhà thôi.”

 

Buổi tối, Kiều Giang Tâm tự tay vài món thanh đạm, món chính là cháo kê dễ tiêu hóa. Lưu Hân Nghiên ăn liền hai bát lớn. “Giang Tâm, món rong biển trộn ngon quá. Cháo kê ngọt thơm, ăn kèm với rong biển và củ cải muối cay đúng là tuyệt cú mèo.” Kiều Giang Tâm Lưu Hân Nghiên đang căng bụng, lạnh, “ còn tưởng chị đau dày thật. Cái kiểu ăn uống thì đau chỗ nào? Suýt nữa thì ăn luôn cả cái bát bụng .” Lưu Hân Nghiên hì hì, “Tại nấu ngon quá mà.”

 

Sáng hôm , Kiều Giang Tâm tiếng gọi lầu đ.á.n.h thức. Cô đẩy cửa sổ lầu hai xuống, là chị Hồng đang gân cổ gọi. “Kiều lão bản, cuối cùng cô cũng dậy . Cổ họng la rát hết cả , mấy giờ mà còn ngủ ~” Kiều Giang Tâm dụi mắt, theo bản năng hỏi, “Mấy giờ ạ?” Chị Hồng cao giọng trả lời, “Sắp 9 giờ .” “Lưu quản sự vẫn dậy ?” “Chưa, cô mau mở cửa , Đặng sư phụ và đang chờ ngoài cửa kìa.” “Vâng , em xuống ngay đây.” Kiều Giang Tâm khoác vội cái áo, lẩm bẩm, “Sao thế nhỉ, chị Hân Nghiên giờ dậy? Mới hôm nào còn khoe là sinh hoạt điều độ, sáng nào cũng hiệu lệnh trong doanh trại là dậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-435-dung-hong-song-tot-ai-cung-dung-hong.html.]

 

Cô lật đật chạy xuống lầu mở cửa, để chị Hồng và . Cô dặn họ phân loại hàng hóa hôm qua cửa hàng giao tới, đồ nào cất hầm rượu thì cất, đồ nào cất thì xếp lên kệ. Cô cũng dặn Đặng sư phụ và mấy học việc sơ chế một món, đó gõ cửa phòng Lưu Hân Nghiên. Lưu Hân Nghiên vẫn đang ngủ say sưa. “Lưu Hân Nghiên, Lưu Hân Nghiên, dậy ! Cháy nhà!!!” Kiều Giang Tâm đập cửa rầm rầm.

 

“Ai đấy?” “Ai cái gì mà ai, mau dậy ! Không chị bảo chị sinh hoạt điều độ nhất ? Không 6 giờ 40 là chị dậy ăn sáng đúng giờ ?” Lưu Hân Nghiên mơ màng bò dậy, “Hả? Mấy giờ ?” “9 giờ.” “Trời, muộn thế ?” Lưu Hân Nghiên uể oải mở cửa, lảo đảo về giường mặc quần áo.

 

Kiều Giang Tâm bộ dạng mệt mỏi của Lưu Hân Nghiên, khỏi hỏi, “Sao thế? Tối qua ăn uống lắm mà? Lại đau dày ?” “Ài, hôm qua quên mất. Cháo kê thì bổ dày, nhưng rong biển với củ cải muối thì . Chị ăn nhiều thế, chứ?” LuHân Nghiên dựa thành giường xỏ quần bông, “Mệt, sức, cảm giác cả nặng trĩu, giống như cảm cúm. mà chị sổ mũi ho hắng gì .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Dậy , bảo Đặng sư phụ bữa sáng cho chúng . Chị đói ?” Vừa đến ăn, Lưu Hân Nghiên lập tức cảm thấy bụng sôi lên. “Đói, chị ăn tào phớ mặn, còn ăn bánh bao chiên nước.” Kiều Giang Tâm yên tâm hơn, đến đồ ăn mà tinh thần thế thì chắc .

 

“Tào phớ mặn ? Thôi chị dậy nhanh , rửa mặt xong chúng phố ăn. Đặng sư phụ họ hôm nay nhiều việc lắm, đừng phiền họ nữa.” Lưu Hân Nghiên lấy tinh thần, “Ừ, .” Hai vệ sinh cá nhân xong, với chị Hồng một tiếng ngoài. Vừa khỏi cửa vài bước thì gặp một nữ đồng chí chạy tới gọi Kiều Giang Tâm điện thoại. “Đồng chí Kiều, điện thoại của cô.”

 

“Lại điện thoại của ?” “Chị Hân Nghiên, chị đợi em chút, chắc là đại bá em gọi đến.” “Ừ, nhanh lên nhé, dọn hàng ăn sáng bây giờ.” khi cô nhấc máy, đầu dây bên là Cố Vân Châu. “Giang Tâm ~~~” Cố Vân Châu kéo dài giọng, dù mặt cũng thể cảm nhận đang toe toét như một con Husky.

 

Kiều Giang Tâm đang đói bụng, vội ăn sáng, “Anh Cố ? Có chuyện gì ?” Cố Vân Châu lập tức cảm nhận sự mất kiên nhẫn của Kiều Giang Tâm, “Giang Tâm, em thế? Anh báo cho em , cuối tuần nghỉ phép...” Kiều Giang Tâm vội , “Vậy thì cuối tuần về . Không gì thì em cúp máy đây.” Trái tim Cố Vân Châu như treo lên, “Ấy , Giang Tâm, em thế? Em chuyện gì vui ?” Kiều Giang Tâm buột miệng, “Sao ? Cái cô Thái Nhã Tề ở đơn vị các chạy đến mặt , bảo đừng bám lấy nữa, cô mới là con dâu mà nhà họ Cố các trúng. Thôi thế nhé, còn việc.”

 

Cạch một tiếng, Kiều Giang Tâm dập máy, vội vàng chạy tìm Lưu Hân Nghiên, “Đi thôi, nhanh lên, họ dọn hàng thật bây giờ.” Đầu dây bên , Cố Vân Châu cái điện thoại dập máy mà ngây . Ngay đó, ném mạnh cái ống xuống, đùng đùng lửa giận thẳng về phía tòa nhà văn phòng. Không cho sống yên, thì ai cũng đừng hòng sống yên!!

 

 

Loading...