Trần Văn Đức dắt xe đạp lững thững về, lưng còng, đầu cúi gằm, ánh mắt dám ngó lung tung, trong lòng tràn ngập chán nản. «Trèo Lên» gửi gần một tháng, hiểu vì đến giờ vẫn chút tin tức, ít nhất cũng cho một lời hồi âm chứ. Trước đây tự tin tràn đầy, dù kiếp , chính là dựa «Trèo Lên» mà phất lên. những ngày chờ đợi mòn mỏi , sự tự tin của cũng bào mòn, bắt đầu thấp thỏm yên. Hắn suy nghĩ, nếu như... Không, sẽ . Hắn căn bản dám nghĩ.
Hai phụ nữ xách giỏ bên đường đang chuyện phiếm. “A Thúy, bà mua gì đấy?” “Đậu phụ trúc đó, tiệm tạp hóa lão Kiều đang khuyến mãi kìa. Bà nhanh lên, chỉ lấy 50 cân bán thôi, mỗi chỉ mua một cân, bán xong là tăng giá đó, mau ~” “Thật , thế đây...” Hai bà thím bên đường cũng hùa theo, “Đi , chúng cũng xem thử, tiệm tạp hóa lão Kiều dạo hàng mà rẻ bán lắm.”
Trần Văn Đức vô hồn đầu theo hướng họ . Cửa tiệm tạp hóa nhà lão Kiều đang náo nhiệt lạ thường. Kiều Hữu Tài và Kiều Hữu Phúc chen chúc trong đám đông, ngay cả Lưu A Phương cũng cõng con bận rộn giúp khách cân hàng. Hoàn cảnh hiện tại của nhà họ Kiều và cảnh trong mơ trái ngược . Nhà họ Kiều thê t.h.ả.m trong mơ, giờ đang phất lên như diều gặp gió, còn thì... Trần Văn Đức chằm chằm cửa hàng nhà họ Kiều lâu, đó cúi đầu, chậm rãi về thôn. Kiều Giang Tâm, quan trọng đến thế ?
Đi đến bước đường cùng, Trần Văn Đức thường xuyên nhớ tới Kiều Giang Tâm. Kiều Giang Tâm thì bận đến mức vứt đầu, thậm chí quên mất sự tồn tại của kẻ . Sau khi dán thông báo tuyển dụng, liên tục ít đến xin việc. Trải qua từng vòng sàng lọc, Kiều Giang Tâm giữ ba phục vụ, một đôi thầy trò đầu bếp, một thím điểm tâm và rau trộn, cùng một nhân viên tạp vụ. Nhân viên tuyển đủ, còn tiến hành huấn luyện cơ bản, nghiên cứu thực đơn, lên kế hoạch khai trương. Từng việc từng việc một, Kiều Giang Tâm căn bản tâm tư để nghĩ đến chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-426-minh-truc-trang-thanh-hinh.html.]
Đồ nội thất bàn ghế đặt bên xưởng mộc của sư phụ Đường cũng dần dần chuyển đến. Tuy bận rộn, nhưng sự quán xuyến của Kiều Giang Tâm và Lưu Hân Nghiên, tòa nhà ngày càng dáng một nhà hàng. Vì theo hướng nhà hàng tư gia cao cấp, Kiều Giang Tâm đặt một cái tên khá nhã nhặn, gọi là «Minh Trúc Trang», tấm biển hiệu cũng giao cho sư phụ Đường .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Đồng chí Kiều, đồng chí Kiều, điện thoại ~” Đồng chí phố đến gọi Kiều Giang Tâm điện thoại. Buông công việc trong tay xuống, Kiều Giang Tâm vội vã bước cửa. “Alo ~” Đầu dây bên , sắc mặt Cố Vân Châu bất giác dịu , “Giang Tâm, là đây.”
Kiều Giang Tâm mặt cũng nở một nụ , “Cố đại ca, huấn luyện xong ? Khi nào thì nghỉ? Anh , quán bây giờ đổi lớn lắm, biển hiệu cũng đang , chính là cái tên chúng bàn, Minh Trúc Trang. Nhân viên em cũng tuyển gần đủ , xem khi nào nghỉ, em chọn ngày lành khai trương.”
Giọng Cố Vân Châu mang theo một tia áy náy, “Giang Tâm, nhà họ Cố tìm em ?” Kiều Giang Tâm sững sờ. Lần Cố Khánh Dũng tìm cô xong, nhà họ Cố cũng đến nữa, cô cũng chuyện với Cố Vân Châu. “Cố đại ca, ?”