Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 420: Lời thăm dò của Cố Khánh Dũng

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:08:23
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe dừng ở khu tập thể quân nhân. Cảnh vệ mở cửa xe, Cố Khánh Dũng bước xuống.

 

Cố Hồng Bân (bố Cố Vân Châu) đang ở cửa, vội vàng tiến lên: "Bố."

 

Cố Khánh Dũng mặt biểu cảm, "Ừ" một tiếng, thẳng nhà.

 

Cố Hồng Bân theo sát phía : "Bố, bên nhà Âu Dương Kiên dẫn vợ đến nhà chúng xin . Đều là hiểu lầm, chúng con rõ ràng cả ..."

 

Ông tưởng chuyện Vương Lạc đến nhà Âu Dương Kiên ầm ĩ đến tai lão gia tử, nên vội vàng giải thích.

 

Cố Khánh Dũng mí mắt cũng thèm nhấc: "Ta về vì chuyện ."

 

Tim Cố Hồng Bân thót lên. Không vì chuyện , thì là chuyện gì?

 

Dạo , cứ mỗi lão gia tử về là y như rằng chuyện gì . Hoặc là đánh, hoặc là mắng. Cố Hồng Bân sắp ám ảnh tâm lý .

 

Vương Lạc còn ám ảnh nặng hơn. Đứng ở phòng khách, thấy lão gia tử bước , bà luống cuống tay chân, theo phản xạ Cố Hồng Bân.

 

cố nặn một nụ : "Bố, bố ạ. Con pha ."

 

Cố Khánh Dũng "Ừ" một tiếng, xuống sofa.

 

Chỉ một tiếng "Ừ" đó thôi, mà Vương Lạc, lâu lão gia tử cho sắc mặt , cảm thấy như sủng ái.

 

"Bố, cẩn thận nóng ạ." Vương Lạc cẩn thận đặt chén mặt Cố Khánh Dũng.

 

Cố Khánh Dũng chỉ chiếc sofa bên cạnh: "Ngồi ."

 

"Dạ, con ạ." Vương Lạc trừ.

 

Cố Khánh Dũng nhíu mày. Gần đây ông mới phát hiện , bà con dâu cả càng ngày càng hiểu ý. Cô , chẳng lẽ ngẩng cổ lên chuyện với cô ?

 

Cố Hồng Bân cảm nhận sự vui của bố, trừng mắt vợ: "Bố bảo cô thì cô ! Lắm chuyện!"

 

Nụ của Vương Lạc cứng đờ. Bà sai gì nữa ? Cố Hồng Bân thật sự bên ngoài , nên mới cũng mắt?

 

Trong lòng tức tối, nhưng Vương Lạc vẫn từ từ xuống.

 

"Bố, tối nay bố ở ăn cơm nhé? Lát con bảo thím Vương mua ít thức ăn."

 

Cố Khánh Dũng gật đầu: "Ừm."

 

Bưng chén lên uống một ngụm, Cố Khánh Dũng lúc mới lơ đãng hỏi: "Vụ lùm xùm với nhà họ Âu Dương giải quyết xong ?"

 

Tim Vương Lạc chùng xuống. Quả nhiên là vì chuyện .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-420-loi-tham-do-cua-co-khanh-dung.html.]

"Bố, đều là hiểu lầm. Đã ạ." Cố Hồng Bân đáp, trong lòng thầm nghĩ, lúc nãy cửa giải thích , giờ hỏi. Tai lão gia tử cũng còn nữa.

 

Cố Khánh Dũng chậm rãi : "Với nhà họ Âu Dương thì . Vậy còn với nữ đồng chí thì ? Ta con vô duyên vô cớ chạy đến gây sự với . Một cô gái trẻ, da mặt mỏng, con ầm ĩ như , chẳng sẽ hổ còn mặt mũi nào ?"

 

Vương Lạc vội vàng giải thích: "Bố, đều tại con tin lời thằng ranh Âu Dương Nhược Phi xúi giục. bố yên tâm, con cũng gì quá đáng. Mà cô gái đó cũng loại dễ chịu thiệt ."

 

"Ồ?" Cố Khánh Dũng cao giọng, vẻ tò mò.

 

Vương Lạc quả nhiên thuận theo ý ông, tuôn một tràng.

 

"Bố, chuyện là con tìm hiểu kỹ. hề chịu thiệt . Bố nó hung hãn thế nào , suýt nữa thì bẻ gãy ngón tay con. Nó còn mắng con..." Sợ lão gia tử trách tội, Vương Lạc cần mặt mũi nữa: "Con bao giờ thấy ai ghê gớm như , còn lợi hại hơn cả bà Lý ở khu tập thể."

 

(Bà Lý là phụ nữ ghê gớm nhất khu tập thể. Chồng lính, một bà kéo hai đứa con. Sau giải phóng, chồng định, bà dắt con đến, dùng tư cách vợ cả, phá tan tình cảm của chồng và "tình yêu đích thực" , bám lấy ông cả đời. Mãi đến khi con cái lớn, chồng già, bà mới buông tha.)

 

"Chửi thì thôi , còn kiếm chuyện, như pháo đốt . Lần đầu tiên gặp mặt suýt bà thông gia tức c.h.ế.t."

 

Cố Khánh Dũng ngẩng đầu, giọng tùy ý: "Các con gặp ?"

 

Vương Lạc thấy lão gia tử ý trách tội, càng hăng: "Gặp . Dạo trong khu tập thể cứ đồn ầm lên, con với bà thông gia định đưa Hải Vân bọn nó bệnh viện kiểm tra, cũng là để bịt miệng mấy bà tám. Vừa gặp nó cùng con nhỏ em họ Lưu Hân Nghiên ở quân y viện."

 

Nói đến đây, Vương Lạc cao giọng: "Nó như con ch.ó điên ! Y hệt thằng hai! Thấy là cắn! Cái kiểu c.h.ử.i đó, chắc bà Lý đ.á.n.h với nó cũng chỉ ngang tài ngang sức. Chửi lặp từ, mà còn mang từ bậy. Con còn chẳng quen nó, cũng đắc tội gì, mà vô duyên vô cớ nó c.h.ử.i một trận."

 

"Cũng chỉ loại nhà quê, trời cao đất dày, tưởng cũng là cái xó núi của bọn nó, gì thì ."

 

Nhắc đến Kiều Giang Tâm, Vương Lạc vẫn kìm cơn giận. Mặc dù bà con Cao Vinh tính kế, nhưng Kiều Giang Tâm cũng thứ gì. Bà sống từng tuổi, con gái kiểu gì mà gặp? bao giờ gặp loại vô duyên vô cớ c.h.ử.i như Kiều Giang Tâm.

 

Cố Khánh Dũng cúi mắt, gì. Vân Châu là trụ cột của Cố gia đời , ông đương nhiên hy vọng Vân Châu cưới một thể trợ giúp cho sự nghiệp của nó.

 

Lần , bữa cơm tất niên, những gì ông với Cố Vân Châu đều là nghiêm túc. Dạo , ông cũng để ý mấy cô cháu gái lập gia đình của mấy ông bạn già.

 

Để Cố Vân Châu tạm thời ở đội đặc chiến là kế sách tạm thời. Cố Khánh Dũng bao giờ nghĩ sẽ để Cố Vân Châu thoát ly khỏi Cố gia. những hành động đây của Cố gia, dù cũng tổn thương Vân Châu.

 

Tổn thương thì tổn thương, nhưng quan hệ huyết thống thể cắt đứt. Chỉ cần Cố Vân Châu còn mang họ Cố, nó chính là của Cố gia. Người một nhà thù qua đêm. hiểu lầm giữa Vân Châu và Cố gia quá sâu, nên chuyện hôn sự của nó đối với Cố gia là vô cùng quan trọng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Một cô gái hiểu chuyện, đặt đại cục lên , thể trợ giúp cho Vân Châu, và thiện với Cố gia, mới là cháu dâu mà Cố Khánh Dũng mong . Rốt cuộc, Cố gia, ông giao cho Vân Châu.

 

Kiều Giang Tâm...

 

Cố Khánh Dũng nhíu mày, hỏi Vương Lạc: "Con vô lễ với con, còn thề thốt là 'cầu xin nó Cố gia, nó cũng thèm'?"

 

Vương Lạc ngơ ngác gật đầu: "Nó y như ."

 

học giọng điệu của Kiều Giang Tâm: "Bà cầu xin , cũng thèm ! Tưởng Cố gia của các là nơi ghê gớm lắm ? Một ổ yêu ma quỷ quái, trốn còn kịp, điên mà chui đầu ? Nếu bà đến đây vì chuyện , thì cứ về mà kê cao gối ngủ với giấc mộng Cố gia của bà !"

 

Vương Lạc dứt lời, Cố Khánh Dũng còn kịp phản ứng, Cố Hồng Bân tức giận đập bàn: "Con nhỏ nhà quê ở mà ăn ngông cuồng! Cửa Cố gia chúng thấp đến thế ? Còn 'cầu xin nó cũng '? Một con nhỏ nhà quê, nó nhảy dựng lên cũng chắc chạm ngạch cửa Cố gia!"

 

 

Loading...