Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 417: Cứ về mà kê cao gối ngủ với giấc mộng Cố gia!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:08:20
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy Vương Lạc đang vênh váo tự đắc Kiều Giang Tâm bẻ ngón tay, đau đớn khuỵu xuống, Lưu Hân Nghiên vội vàng chạy đến can ngăn.
"Giang Tâm, Giang Tâm, bình tĩnh, mau buông tay !"
Dù Cố Vân Châu với gia đình, thì đây cũng là ruột của . Tính tình của Giang Tâm thì cô hiểu quá rõ, thà c.h.ế.t chứ chịu thiệt. Lưu Hân Nghiên thật sự sợ Giang Tâm kiềm chế , đ.á.n.h Vương Lạc thê t.h.ả.m như Âu Dương Nhược Phi. Lỡ như Cố Vân Châu trong lòng khúc mắc, chẳng sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của hai ?
"Giang Tâm, buông tay, em buông tay !"
Vương Lạc nhờ sự trợ giúp của Lưu Hân Nghiên, cuối cùng cũng cứu ngón tay của .
Bà ôm lấy ngón tay, nước mắt lưng tròng bệt xuống đất, hoảng sợ Kiều Giang Tâm. Tay đứt ruột xót, đau c.h.ế.t bà ! Tay của bà gãy ?
Kiều Giang Tâm mặt đen sạm, tiến lên một bước. Vương Lạc sợ đến mức run rẩy.
" ghét nhất là khác chỉ tay mặt. Bà còn dám chọc ? bẻ gãy ngón tay của bà bây giờ!"
Vương Lạc , chỉ dám cúi đầu hu hu, dám ngẩng lên, sợ Kiều Giang Tâm đánh.
Kiều Giang Tâm bực bội: "Khóc cái gì mà !"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương Lạc run lên, tiếng nhỏ .
Kiều Giang Tâm chống nạnh, xả một tràng: "Bà ngốc ? Bị giật dây mà cũng . Một bà già như bà mà dám đến mặt gây sự? Nếu nể mặt Cố, hôm nay cho bà chung phòng bệnh với Âu Dương Nhược Phi !"
"Chính cái thằng Âu Dương Nhược Phi đó, bà thể mong đợi nó lời gì ? Anh Cố mà nhà như bà, đúng là xui xẻo tám đời. Làm thì chẳng gì, kéo chân thì một."
"Còn dám ' cho phép'? Có cần bà cho phép ? Bà quản chắc? Hai cái lỗ tai để trưng , hiểu tiếng . cho bà , hôm nay bà bẻ ngón tay, tất cả là do Âu Dương Nhược Phi xúi giục. Hắn hôm nay xông ký túc xá nữ định đ.á.n.h , đ.á.n.h , chúng đ.á.n.h cho một trận."
"Bà báo thù thì tìm mà báo. Bị c.h.ử.i một trận mà gì. Chờ con trai bà về, khéo nó trách bà. Tình hình còn rõ xúi giục chạy đến đây loạn. Chồng bà mà , khi ông cho bà hai cái bạt tai !"
"Còn hùng hổ chạy đến đây cho Cố gia? Bà cầu xin , cũng thèm ! Tưởng Cố gia của các là nơi ghê gớm lắm ? Một ổ yêu ma quỷ quái, trốn còn kịp, điên mà chui đầu ?"
"Nếu bà đến đây vì chuyện , thì cứ về mà kê cao gối ngủ với giấc mộng Cố gia của bà !"
Vương Lạc mắng đến tức hộc máu, mở miệng c.h.ử.i . khi ngẩng lên, đối diện với ánh mắt như phun lửa của Kiều Giang Tâm, bà yếu ớt né tránh. Con nhỏ còn hung dữ hơn cả ông Cố.
Ông Cố chỉ mắng bà, chứ bao giờ động tay. Ông Cố dù đ.á.n.h cũng là đ.á.n.h con trai, chứ bao giờ đ.á.n.h con dâu. con nhỏ đanh đá Kiều Giang Tâm chắc chắn sẽ đ.á.n.h bà, mắng đánh. Bà mắng , đ.á.n.h cũng . Bà dám.
"Chị Hân Nghiên, thôi. Tốn nước bọt thật." Kiều Giang Tâm liếc xéo Vương Lạc đang sụt sịt đất, kéo Lưu Hân Nghiên rời .
Mãi cho đến khi hai chiếc xe ba gác khuất, Vương Lạc mới vịn tường dậy.
"Hu hu hu, quá đáng... quá đáng..."
Nhìn theo bóng xe ba gác, Vương Lạc mắt đỏ hoe nức nở: "Cao Vinh, con tiện nhân đó còn dám chơi tao như ! Âu Dương Nhược Phi, thằng ranh con đó, dám... Sỉ nhục tao! Tao sẽ để yên cho mày !"
Vừa , cái giọng điệu của Kiều Giang Tâm rõ ràng là vô cùng khinh thường việc bước Cố gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-417-cu-ve-ma-ke-cao-goi-ngu-voi-giac-mong-co-gia.html.]
Trên đời , cô con dâu nào cửa dám đối xử với chồng như , trừ phi cô . Dù bất mãn đến , cũng giả vờ cho đến khi cửa.
Kiều Giang Tâm dám đối xử với bà như , chỉ một khả năng: cô và Vân Châu nhà bà quan hệ gì hết!
Chính vì nên nó mới dám c.h.ử.i thẳng mặt bà, dám động tay với bà.
Bà thằng súc sinh Âu Dương Nhược Phi giật dây!
Vương Lạc tức tốc về nhà. Nỗi uất ức và sỉ nhục , tất cả đều nhân lên gấp bội và chuyển hết sang cho Âu Dương Nhược Phi và Cao Vinh.
Tại Âu Dương Nhược Phi đối xử với bà như ? Chỉ một khả năng, đó là để hả giận cho . Chắc chắn là con tiện nhân Cao Vinh đó thường xuyên bà mặt con trai, nên Âu Dương Nhược Phi mới ác cảm với bà, mới đào cái hố lớn như cho bà nhảy .
Trong khi đó, Cao Vinh thấy con trai trở về thì mừng rỡ.
Từ cãi vì chuyện xem mắt, quan hệ của con trai với gia đình cũng lạnh nhạt nhiều. Hầu hết thời gian đều ở quân y viện.
Bây giờ giờ tan mà con trai về, Cao Vinh vui mừng thấy lạ.
"Nhược Phi, con... Bệnh viện dạo bận ? ...Mỗ nhà gửi ít đặc sản lên, đang định bảo bố con mang lên đơn vị cho con..."
Lời còn dứt, Cao Vinh thấy vết thương trán con trai. Bà vươn tay vén tóc Âu Dương Nhược Phi lên: "Trời ơi, thế ?"
Âu Dương Nhược Phi nghiêng mặt, tránh tay bà, giọng lạnh lùng: "Con đình chỉ công tác tạm thời ."
"Cái gì???"
Cao Vinh hét lên: "Sao... Hôm qua mới gặp vợ của Lý Tùng ở khu tập thể. Bà còn chúc mừng , ... bệnh viện coi trọng con, con sắp thăng chức. Sao... ..."
lúc , Âu Dương Nhược Phi kéo khẩu trang xuống.
Những lời còn của Cao Vinh nghẹn ứ ở cổ họng. Bà đồng tử co rút, mắt trợn trừng, những vết cào chằng chịt và vết bầm tím trán con trai. Bà c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Một lúc lâu , tiếng thét thất thanh vang lên.
"A a a! Ai! Là ai ? Con trai của ! Thằng khốn nạn nào ? Sao mà tay tàn nhẫn thế ! Quá đáng! Quá đáng mà! Mẹ tìm viện trưởng của các con. Đi ở quân y viện mà đ.á.n.h thành thế ! Ông mà cho một lời giải thích, sẽ tìm lên lãnh đạo cấp !"
Âu Dương Nhược Phi tránh tay Cao Vinh, giọng bực bội: "Được , đừng gào nữa! Nhỏ tiếng thôi! Có chuyện gì vinh quang ."
Cao Vinh mất hết lý trí: "Sao vinh quang? Con từ nhỏ đến lớn đều ngoan ngoãn, bao giờ gây sự. Đang ở quân y viện, đ.á.n.h thành thế , tìm bọn họ thì tìm ai?"
Âu Dương Nhược Phi bực bội chịu nổi. Nếu vì cái mặt ở bệnh viện ảnh hưởng , chẳng thèm về khu tập thể.
"Con bảo đừng nữa! Mẹ ? Con đình chỉ công tác ! Chuyện liên quan gì đến bệnh viện hết!"
Bên , Âu Dương Nhược Phi đang mất kiên nhẫn giải thích với Cao Vinh.
Bên , Vương Lạc lên cơn thịnh nộ, đang hùng hổ về phía khu tập thể.