Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 404: "Khẩu nghiệp" tại căng tin, chỉ dâu mắng hòe

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:08:00
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hắn đang tới kìa ~", Kiều Giang Tâm hạ giọng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Lưu Hân Nghiên sầm mặt cúi đầu, cũng hạ giọng, "Bị thần kinh ? Tới đây gì? Đi về phía ?"

 

Vừa dứt lời, khóe mắt cô thấy một đôi giày da màu đen dừng ngay bên cạnh.

 

"Hân Nghiên, trùng hợp quá. Em cũng giờ mới ăn cơm ?"

 

Giọng Âu Dương Nhược Phi ôn hòa, mặt cũng nở nụ ấm áp.

 

Lưu Hân Nghiên lạnh mặt, "Ừ. Bác sĩ Âu Dương thong thả, tiễn."

 

Âu Dương Nhược Phi thẳng xuống chiếc ghế bên cạnh, "Anh cũng lấy cơm, còn kịp ăn. Vừa thấy em nên qua chào một tiếng."

 

Nói xong, mở hộp cơm của , hiệu cho Lưu Hân Nghiên xem, bên trong đúng là cơm mới ăn hai miếng.

 

Thấy Lưu Hân Nghiên mặt mày lạnh nhạt, trong mắt Âu Dương Nhược Phi lóe lên một tia u ám, sang Kiều Giang Tâm.

 

"Bạn em ? Hân Nghiên, giới thiệu một chút ?"

 

Lưu Hân Nghiên vẫn lên tiếng, toát cái khí chất " chuyện với ".

 

Âu Dương Nhược Phi để tâm, chủ động vươn tay về phía Kiều Giang Tâm, "Chào đồng chí, là Âu Dương Nhược Phi."

 

Kiều Giang Tâm đưa tay , chỉ nhàn nhạt , "Đã gặp . Trước đây ở bệnh viện thủ đô."

 

Âu Dương Nhược Phi lúc mới nhớ , đây là nữ đồng chí theo Cố Vân Châu lúc lên thủ đô chữa bệnh.

 

"Ôi, xin , xin . Xem trí nhớ của . Ngày nào cũng tiếp xúc với đủ loại bệnh nhân, nhất thời nhận ."

 

Anh khiêm tốn xin .

 

Điều khiến Kiều Giang Tâm cảm giác như đ.ấ.m bịch bông.

 

"Đây, y tá Lưu, đồ ăn của cô xong ."

 

Bác Hoàng ở quầy gọi một tiếng, Lưu Hân Nghiên vội vàng qua bưng đồ ăn.

 

Không khí giữa ba chút kỳ quặc.

 

Âu Dương Nhược Phi dường như cảm nhận sự khó chịu của hai cô gái, cứ thế bưng hộp cơm của ăn bên cạnh.

 

Còn cố tình bắt chuyện với Lưu Hân Nghiên.

 

"Hân Nghiên, chuyến công tác trở về, cảm thấy em đổi nhiều. Trưởng thành hơn, chính kiến của hơn."

 

Trước đây ở thủ đô, lúc Lưu Hân Nghiên cãi với , cô bao giờ công nhận cô. Bây giờ đang khen cô một cách thành tâm. Anh sửa đổi.

 

Nói , dừng một chút, ánh mắt đỗ mặt Lưu Hân Nghiên, "Cũng ngày càng xinh hơn."

 

Lưu Hân Nghiên sắp lật bàn đến nơi .

 

Khóe mắt liếc sang bên cạnh, thấy trong nhà ăn ít , cô siết chặt đôi đũa, cố nén sự bực bội trong lòng.

 

Kiều Giang Tâm đưa tay vỗ nhẹ đùi Lưu Hân Nghiên để trấn an cô, miệng thì , "Để em xem nào."

 

đầu sang Lưu Hân Nghiên một cách khoa trương, "Ô, đúng là càng ngày càng xinh thật! Cả tươi tắn hẳn , khí huyết hồng hào, giống như đây, mặt mày lúc nào cũng ủ rũ, tử khí nặng nề."

 

Nói , Kiều Giang Tâm huých nhẹ Lưu Hân Nghiên một cái, :

 

"Em bảo mà, cái gã yêu cũ của chị đúng là khắc chị. chổi. Ở bên , điều kiện sinh hoạt đảm bảo, cái gì cũng tự lo, việc gì cũng chẳng giúp . Cả đời chẳng ăn của một viên kẹo, mặc của một cái áo, ăn của một bữa cơm."

 

"Giá trị tinh thần cũng . Dỗ dành cũng . Gặp chuyện cũng chẳng trông mong gì, chỉ tự hờn dỗi. Ở bên , thì cũng là . Chuyện gì cũng giải quyết , ngay cả một lời an ủi cũng . Quả phụ trong thôn em còn t.h.ả.m bằng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-404-khau-nghiep-tai-cang-tin-chi-dau-mang-hoe.html.]

 

"Vẫn là Bành nhất! Chị xem, hủy hôn xong, ở bên Bành một cái, khí sắc của chị khác hẳn. Anh Bành lo cho chị từng li từng tí. Người khác bắt nạt chị, ảnh là đầu tiên xông lên. Chuyện gì cũng quan tâm, câu nào cũng hồi đáp, chỉ sợ chị lạnh, đói, sợ chị vui."

 

"Cưng chị như cưng con gái . Có đồ gì ngon, đồ gì , đồ gì , cái gì cũng nghĩ đến chị đầu tiên. Hận thể moi cả trái tim cho chị."

 

"Cho nên, chị với Bành mới là trời sinh một cặp. Chị với cái gã ' chổi' vị hôn phu cũ là bát tự hợp. Hắn khắc chị. Chị nên tránh xa ."

 

Nụ mặt Âu Dương Nhược Phi còn giữ nữa. Nhìn bộ dạng đồng tình, vui vẻ của Lưu Hân Nghiên, vị bác sĩ Âu Dương vốn luôn bình tĩnh, các khớp ngón tay trắng bệch.

 

Kiều Giang Tâm như một kẻ ngốc, cứ thế mặt Âu Dương Nhược Phi, mắng vị hôn phu cũ của Lưu Hân Nghiên như một đống phân.

 

Sau đó, cô còn sang Âu Dương Nhược Phi với vẻ mặt ngây thơ, "Bác sĩ Âu Dương, ? Anh Bành ? Anh là quân nhân, cao to, trai, tiền đồ. Quan trọng nhất là kiên nhẫn, trách nhiệm, mà còn chừng mực. Ngoài chị Hân Nghiên , bao giờ cho cô gái nào khác một ánh mắt ."

 

"Trước đây ở bệnh viện thủ đô, cũng đến. Nghe chị Hân Nghiên lên thủ đô, cũng vội vàng đuổi theo."

 

"À đúng , em , cái gã hôn phu ' chổi' cũ của chị Hân Nghiên cũng là bác sĩ. Anh quen ?"

 

Nói xong, Kiều Giang Tâm mở to đôi mắt, cứ thế Âu Dương Nhược Phi, chờ trả lời.

 

Âu Dương Nhược Phi kẻ ngốc. Anh thừa Kiều Giang Tâm đang cố tình.

 

với Hân Nghiên quan hệ như , huống chi lúc ở thủ đô cô cũng mặt.

 

Trong phòng bệnh, tuy Kiều Giang Tâm ở góc thì cũng là đang chuyện với Cố Vân Châu, nhưng cũng phòng bệnh nhiều . Kiều Giang Tâm thể chính là "gã hôn phu chổi cũ" đó?

 

Cố nén cơn giận, Âu Dương Nhược Phi như , "Đồng chí , giờ là xã hội mới . Cô cứ ' chổi' 'bát tự', 'khắc' khắc nọ. Tuyên truyền mê tín dị đoan như , cho lắm nhỉ?"

 

Kiều Giang Tâm cũng như , "Sao nào? Bác sĩ Âu Dương tố cáo ?"

 

Âu Dương Nhược Phi nghẹn họng, "Cô..."

 

Trên đời đáng ghét như .

 

Kiều Giang Tâm mất kiên nhẫn, "Anh '' cái gì mà ''? Không là bọn chào đón ?

 

Cứ mặt dày sáp gần, dính như keo. Anh bọn đều yêu ?

 

Còn 'xinh hơn'. Xinh hơn thì liên quan gì đến cái 'đánh rắm' của ? Sao nào, thèm nhỏ dãi vẻ của bọn ? Muốn quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c hả?"

 

Kiều Giang Tâm bê nguyên cái bài c.h.ử.i đanh đá của Lại Cẩu Nãi dùng.

 

Quả nhiên, Âu Dương Nhược Phi hổ lúng túng. Anh hoảng loạn quanh nhà ăn, đều đang đổ dồn ánh mắt kỳ lạ về phía . Mặt đỏ bừng.

 

Anh cuối cùng cũng thể thêm nữa.

 

Bưng hộp cơm dậy.

 

"Hân Nghiên, bạn của em... thiện với cho lắm nhỉ. Giao bạn thì cũng nên giao những tích cực, năng lượng chính diện chứ."

 

Kiều Giang Tâm trợn trắng mắt, "Liên quan quái gì đến ? Anh ở bờ biển , quản rộng thế!"

 

Âu Dương Nhược Phi siết chặt nắm đấm, "Anh còn việc, về văn phòng ."

 

Kiều Giang Tâm còn chẳng thèm ngước mắt, "Biến nhanh."

 

Âu Dương Nhược Phi như thấy, sang Lưu Hân Nghiên tiếp, " , chắc em cũng phong phanh . Anh sắp đề bạt lên phó viện trưởng. Mấy hôm nữa phòng ban tổ chức tiệc chúc mừng, hy vọng em thể đến."

 

Kiều Giang Tâm bực , "Không rảnh!"

 

Âu Dương Nhược Phi lạnh lùng liếc Kiều Giang Tâm một cái, cố nén cơn giận, với Lưu Hân Nghiên, "Mặt khác, thấy khu bệnh 3 hợp với em. Chúng học y là để chăm sóc bệnh nhân hơn. Anh sẽ với cấp , điều em về phòng ban của chúng ."

 

Lưu Hân Nghiên cuối cùng cũng nhịn nữa, "Âu Dương Nhược Phi! Chúng chia tay trong hòa bình ? Tại cứ , cứ ..."

 

 

Loading...